Bộ phận quan trọng của cơ thể ở bên dưới cũng tự nhiên sinh ra từng tầng từng tầng áo giáp cơ bắp, như thể trời sinh đã có sẵn một chiếc quần dài huyết sắc.
Hắn rõ ràng không mặc quần áo, nhưng trong hình ảnh phản chiếu trong nước lúc này, hắn giống như đang mặc một chiếc áo khoác bị nhuộm máu.
Sau đó nửa người trên cũng được khoác lên mình một bộ áo giáp máu thịt.
Phù.
Trương Vinh Phương há miệng, thở ra một luồng khí nóng.
Nhưng đúng lúc cũng nhìn thấy, lúc này miệng hắn hoàn toàn không ở trạng thái bình thường chút nào. Trong hàm răng trắng dày đặc, có một vòng màu trắng mơ hồ mọc ở bên trong.
Như thể có một hàng răng mới sắp mọc.
Hắn đưa tay ra, sờ sờ vào con mắt đang mở to của mình.
Có một lớp màng mỏng trong suốt trên bề mặt con ngươi, do đó ngón tay của hắn không thể trực tiếp chạm vào bề mặt nhãn cầu. Cái màng mỏng kia rất cứng rắn.
“Đây là trạng thái huyết liên sao?”
Trương Vinh Phương đưa tay lên, xòe năm ngón tay ra, cơ bắp trên người tự nhiên co bóp, lưu động, tổ hợp hiệp lực, phát ra tiếng lách cách cực nhỏ.
Hắn có thể cảm thấy lúc này hắn đã mạnh hơn rất nhiều so với khi hắn ở trạng thái cực hạn trước đây...
Trạng thái lúc này giống như tự nhiên liên kết toàn bộ các trạng thái cực hạn tu hành lúc trước của hắn, cưỡng ép huyết liên hình thành một cấu trúc hệ thống hoàn chỉnh.
“Vậy thì…” Hắn nhìn về phía đầm nước trước mặt. Nhẹ nhàng vung cánh tay phải của mình lên.
Xoẹt! Bàn tay phải ngay lập tức biến mất.
Ngay sau đó, một cơn gió mạnh quét sạch toàn bộ đầm nước, đè ép mặt nước phẳng lặng không ngừng rung động, thổi ra từng gợn sóng lớn.
“Đáng tiếc là… Không có so sánh cụ thể hơn để mình biết bây giờ mình mạnh như thế nào. Chỉ dựa vào cảm giác thì không chính xác.”
Trương Vinh Phương cảm thấy hơi tiếc nuối.
Hắn cảm thấy mình đã mạnh hơn trước rất nhiều, nhưng chỉ sau khi đánh nhau thì hắn mới biết rốt cuộc mình có thể đạt đến cấp độ nào.
Nhìn vào cái bóng của chính mình phản chiếu trong nước. Ai có thể nghĩ đến, mấy năm trước, hắn chỉ là một người bình thường cao chưa đến 1m8.
Bây giờ lại...
Nhìn hình tượng trước mắt của bản thân, trong lòng Trương Vinh Phương hơi bất an.
Không vì cái gì khác, chỉ là bởi vì bộ dạng này của hắn quá tà ác, thoạt nhìn khiến người ta cảm thấy khó chịu.
“Không được...! Một khi bộ dạng này lộ ra ngoài, chưa cần giải thích thì mọi người đã hét lên đòi đánh đòi giết rồi.
Trong nháy mắt sẽ bị xem là tà phái. Như vậy không được!”
Hắn xuất thân từ danh môn, đi theo con đường chính đạo. Bây giờ là Đạo tử chính đạo, là quan môn đệ tử của một trong những người đứng đầu đạo môn thiên hạ.
Làm sao có thể có một hình thức chiến đấu thực tế tà ác như vậy được.
Cơ thể Trương Vinh Phương nhanh chóng thả lỏng, thu nhỏ lại, chẳng mấy chốc đã trở lại kích thước cơ thể bình thường là 2m5.
Sau đó hắn đứng bên đầm nước, suy tư kỹ càng.
Làm thế nào để giải quyết vấn đề này đây.
Đừng nghĩ rằng đó chỉ là một việc nhỏ về hình tượng.
Nhưng trong nhiều trường hợp, trông mặt mà bắt hình dong là bản năng của tất cả mọi người.
Nếu hắn đang cùng người đánh nhau ở bên ngoài, trên đường gặp phải người tốt gặp chuyện bất bình, nhìn thoáng qua, hình tượng này của hắn nhất định là người xấu.
“Vậy thì…” Cuối cùng, Trương Vinh Phương đã nghĩ ra một cách.
“Ta cần cù tu luyện phá đan. Hiện tại đã phá đan thành anh, sắp luyện thành Luyện Thần. Ở thời cổ đại, khi đạt đến Luyện Thần đã có thể coi là tiên nhân, có thể kéo dài tuổi thọ mấy chục năm. Đây là điều đầu tiên.
Hoa sen trong Phật giáo và Đạo giáo là loài hoa thanh khiết mọc lên từ bùn mà không bị vấy bẩn, có một ý nghĩa đặc biệt.
Mặc dù của mình được tạo thành từ máu thịt, nhưng vẫn là hoa sen, không phải đại diện cho một trong tam hoa của cơ thể con người sao.”
Trương Vinh Phương mạnh mẽ hướng về trên mặt.
“Hơn nữa! Trong thời cổ đại, người đạt được được gọi là tiên. Mình hoàn toàn có thể tạo ra một cái khác!” Trong mắt Trương Vinh Phương chợt lấp lóe linh quang.
“Tiên giả, sơn nhân cũng vậy. Người cao như núi chính là tiên! Hình thể này của mình quá cao, đúng lúc có thể giải thích như thế!”
Mặc dù chữ đồng ý của Đại Linh không được viết theo cách này, nhưng Trương Vinh Phương dự định sẽ trở về, bắt đầu mở rộng tuyên truyền những thứ thuộc phương diện này.
Nếu không có chữ “tiên” giản thể, vậy thì hắn tạo một chữ là được rồi.
Dù sao Đại Linh căn bản không quan tâm phương diện này, hắn xuất thân từ Kim Sí Lầu chuyên làm giả, chút đường sống thủ hạ có chính là nhân tài.
Làm ra sách cổ, di vật văn hóa, trộm mộ gì gì đó, sau đó xin mời một số lão nhân đạo môn tuyên truyền, không phải quá đơn giản à.
Hắn chính là nhìn đúng chuyện này.
Chỉ cần trắng trợn tuyên truyền, huyết liên mới là chính đạo của đạo môn, là chính đạo để thành tiên. Sau đó tạo ra một chữ “tiên”, mở rộng hàm nghĩa của nó.