“Ngạnh công này? Thú vị đấy, để cho ngươi xem, nội tình mà Thương gia ta có thể trở thành một trong mười hai Tông phủ!”
Thương Đinh Diệp không hề sợ hãi. Đột nhiên lùi về phía sau mấy bước.
Nếu lực lượng không bằng đối phương, vậy thì tăng cường lực lượng lên!
Xì!
Đột nhiên, cả người hắn ta phồng lên và to ra, quần áo bị xé toạc.
Ban đầu hắn ta chỉ cao có hai mét, lúc này, đã nhanh chóng tăng chiều cao thêm 50cm, đạt tới hai mét năm, gần bằng với Tả Hàn lúc này.
Cùng lúc đó, những sợi tơ bạc bắt đầu hiện ra bên ngoài cơ thể hắn ta.
Điểm khác biệt duy nhất so với trạng thái cực hạn của Tây tông là trạng thái cực hạn của hắn ta không phải toàn thân đen nhánh. Chỉ là bởi vì khí huyết lưu thông quá nhanh nên da hơi ửng đỏ.
“Thương gia của ta lấy lực lượng làm danh xưng trong mười hai Tông phủ, ngươi định lấy cái gì để thắng ta?” Thương Đinh Diệp điên cuồng gầm lên, ầm ầm đạp mạnh xuống đất, lao về phía Tả Hàn như một viên đạn đại bác.
Đồng thời, sắc mặt Tả Hàn cũng có vẻ nghiêm nghị hơn hẳn.
Hắn ta nhanh như tia chớp giơ tay, bắp thịt khắp người khẽ run lên.
Trên toàn thân hắn ta nhanh chóng xuất hiện từng đường từng đường hắc tuyến, chỉ là bởi vì nước da hắn ta vốn ngăm đen, nên nhìn không ra rõ.
Nhưng nếu người đến từ Thiên Thạch môn ở đây, liền có thể nhìn ra hắn ta đã mở một trong những trạng thái cực hạn trong Kim Thạch Công – Thạch Đàm.
Bùm!
Hai người lại lần nữa ầm ầm va chạm vào nhau.
Luồng khí cuồng bạo bị ép lại và nổ tung, giống như một quả bom không khí, ào ào thổi bay những chiếc lá rơi trên mặt đất xung quanh hai người, tạo thành một vòng tròn khổng lồ.
“Chỉ là Cảm Ứng môn mà dám ở trước mặt lão phu càn rỡ!”
Vẻ mặt Thương Đinh Diệp hung dữ, mặt đầy mạch máu phồng lên, hai mắt trợn to, giữa lông mày có một đường bạc mờ nhạt, tựa như sắp sửa mở mắt ra.
Thực lực của hắn ta lúc này khiến Tả Hàn thậm chí có chút không thể ngăn cản được.
Mỗi một cú đấm, mỗi một cú đánh đều nặng hơn trước gấp đôi.
Và cùng với khi ra tay là những tia sương mù trắng nhè nhẹ quái dị.
Màn sương mù kia im hơi lặng tiếng, lặng lẽ bao quanh hai người họ.
Chờ đến khi hắn ta phát hiện, sương mù trắng xóa xung quanh gần như đã vây lại quanh người.
“Đây là! Mê Vụ!” Đồng tử của Tả Hàn co rút lại, Mê Vụ có tác dụng ngăn cách nhận thức của con người, đồng thời làm suy yếu trạng thái của kẻ địch.
Hắn ta lập tức không dám lơ là, đồng thời sử dụng trạng thái cực hạn thứ hai.
Trạng thái cực hạn thứ hai của Kim Thạch Công được gọi là Thủ Thạch.
Tên là Thủ Thạch, nhưng so với Thạch Đàm, sự thay đổi lần này rõ ràng hơn rất nhiều.
Kèm theo tiếng kèn kẹt, trong nháy mắt phía sau lưng Tả Hàn xuất hiện vô số hắc tuyến, hội tụ và dệt thành một vòng hoa văn hình vầng trăng khuyết màu đen.
Đồng thời, một đường màu bạc cũng từ từ xuất hiện giữa trán và lông mày của hắn ta.
“Chính là Mê Vụ!” Nhìn thấy Mê Vụ, hắn ta như nhớ lại cảnh sư phụ mình bị giết năm đó.
Khi đó, tổng đàn của Thiên Thạch môn đang bốc cháy hừng hực, sư phụ đẫm máu chiến đấu hăng hái, nhưng vẫn bị bóng người khủng bố như thần như ma kia đánh tan tác trọng thương.
Khi đó hắn ta còn nhỏ tuổi, cho dù trốn ở nơi bị lửa đốt cũng không dám phát ra một tiếng động nào, điều duy nhất hắn ta nhớ được chính là đặc trưng biểu tượng của Ngọc Hư Cung – Mê Vụ.
“Lần này ta không còn là ta của năm đó nữa… Lần này, ta muốn ngươi chết!”
Cảm giác không thể giải thích được không ngừng trào dâng trong lòng Tả Hàn.
Hai cánh tay của hắn ta triển khai Kim Thạch Công, tầng tầng lớp lớp chiêu số tựa như nước chảy, nườm nượp được sử dụng.
Phòng ngự tuyệt đối độc nhất chỉ có ở Tông Sư khiến hai người không thể nào phá vỡ phòng ngự của đối phương trong thời gian ngắn.
Cứ tiếp tục đánh như vậy, nhìn qua thì có vẻ rất gay cấn, nhưng kéo dài hai ngày hai đêm, có lẽ vẫn không phân định được thắng bại.
Nhưng vào lúc này, Tả Hàn đã đưa ra quyết định.
“Chung Thức.”
Sợi bạc giữa hai lông mày của hắn ta chậm rãi mở ra, vô số sợi bạc đan thành ba vầng trăng khuyết xếp chồng lên nhau.
“Kim Cương!”
Hắn ta đột nhiên ngẩng đầu lên trời gào thét, cơ bắp toàn thân nhanh chóng nứt ra, phồng lên, càng lúc càng lớn, càng lúc càng mạnh.
Những phần cơ bắp mới, giống như những quả nho đang phát triển nhanh chóng, phát triển rậm rạp chằng chịt từ cơ thể.
Cổ, vai, trước ngực, phía sau lưng, hai tay, hai chân.
Ở khắp mọi nơi, trong khoảng thời gian rất ngắn đều mọc ra một tầng bắp thịt dày như áo giáp.
Tả Hàn ban đầu chỉ cao 2m5, dưới sự tăng cường của Chung Thức, lúc này đã tăng lên gần 3 mét.
Chiều rộng của cơ thể đã lên đến hai mét năm.
Giống như một bức tường thành thực sự.