TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 954: Tin tức (2)

Hắn dừng lại trong giây lát, ánh mắt mãnh liệt.

“Thế thì, ta đánh chết bọn họ, cũng là do bọn họ tự tìm!”

“Chỉ là mấy Linh quân, chẳng lẽ lại để Thượng Quan phủ chủ nổi giận? Hay là nói, có người cố ý bẻ cong sự thực, bẻ cong chân tướng, gây xích mích ly gián, muốn khiến phủ chủ phải ra tay, gây bất lợi cho Trương Ảnh ta? Kính xin phủ chủ minh xét!”

Giọng hắn nhu hòa lại, chắp tay hành lễ với lão ta.

Lời nói này trả đũa ngược lại, đổi trắng thay đen, khiến cho Thương Đinh Diệp sau lưng Thượng Quan Phi Hạc trợn tròn mắt, nhất thời lại không kịp phản ứng lại.

Chủ yếu là Trương Vinh Phương dùng lẽ thẳng khí hùng, thanh thế thật lớn, dáng vẻ chắc chắn là ta không sai, khí thế oan ức không phạm sai lầm.

Hơn nữa nếu là lúc bình thường thì cũng coi như xong, nhưng ở trước mặt vị cường nhân Thượng Quan Phi Hạc có giá trị võ lực tiếp cận đỉnh phong Đại Đạo Giáo, hắn lại còn có thể hùng tráng như thế.

Nhưng thế cũng coi như thật sự làm cho người sợ hết hồn.

Thượng Quan Phi Hạc lười phân biệt là lời ai đúng ai sai, quay đầu lại nhìn về phía Thương Đinh Diệp cùng đi tới.

“Điều hắn nói chính là sự thật?”

“Thượng Quan phủ chủ, tất cả người chứng kiến hiện trường lúc đó đều bị tiểu tử này diệt khẩu. Ta….” Nhất thời Thương Đinh Diệp có chút gấp gáp muốn nổ tung, đã tu hành nhiều năm mà lần đầu tiên hắn ta gặp phải kiểu người cả gan làm loạn không biết xấu hổ như vậy.

Không biết xấu hổ cộng thêm can đảm lớn lối, hai cái kết hợp lại với nhau mà có thể phát huy tác dụng lớn như vậy.

Đúng là điều hắn ta hoàn toàn không nghĩ tới.

“Nói cách khác, ngươi không có chứng cứ?” Ánh mắt Thượng Quan Phi Hạc lạnh xuống.

“Có, ngay lúc còn có một sư điệt trong đội ngũ chúng ta! Chỉ là ta không chắc chắn hắn có nhìn thấy mặt Trương Ảnh hay không.” Thương Đinh Diệp chần chờ nói.

“Hẳn là lúc người kia bị giết không nhìn thấy mặt người động thủ chứ?” Trương Vinh Phương kiên quyết lên tiếng: “Thương Tông Sư, vãn bối biết ngươi đã từng có thù cũ với sư phụ ta. Sư phụ là sư phụ, có bản lĩnh thì ngươi đến Thiên Bảo cung kiếm chuyện ở trước mặt đi, ra tay với một hậu bối như ta, đã vu oan hãm hại, lại còn giết chết tất cả người làm chứng tận mắt thấy, ngài không cảm thấy bị hạ thấp thân phận sao?”

Ý của hắn chính là, Thương Đinh Diệp đang cố ý giết người vu oan cho hắn.

Thương Đinh Diệp nhìn ánh mắt hoài nghi của Thượng Quan Phi Hạc, nhất thời cảm thấy lạnh lẽo trong lòng, biết lần này không còn hy vọng nữa.

Không chỉ không có hy vọng, còn chọc ra cho thái độ của Thượng Quan Phi Hạc về hắn ta trở nên kém hơn.

Hắn biết rõ tính cách vị Thượng Quan phủ chủ này vẫn không tốt cho lắm.

“Việc này... Là ta hiểu lầm.” Lúc này, Thương Đinh Diệp hung hăng liếc Trương Vinh Phương, cắn răng ôm quyền nói.

Không có nhân chứng vật chứng chính xác, rõ ràng là hắn ta không thể gây bất lợi cho tiểu tử này.

Dù sao với thân phận của Trương Ảnh, việc nhỏ bình thường cũng không có biện pháp để bắt hắn.

Vốn còn cho là bắt được một nhược điểm rõ ràng, có thể xả ra hết cục tức mà lúc trước Nhạc Đức Văn để lại, nào ngờ tới….

Bây giờ càng tức hơn!

“Ta không hi vọng sẽ có thêm lần sau nữa.” Thượng Quan Phi Hạc cúi đầu tới gần, gằn từng chữ.

“Vâng.” Thương Đinh Diệp cắn răng gật đầu.

Lần sau, nào còn có lần sau, lần sau hắn ta nhất định sẽ không lỗ mãng như thế!

Tiểu tử này…. Thương Đinh Diệp nhìn chằm chằm vào Trương Vinh Phương, biết mình đã coi thường đối phương.

Chuyện như vậy, nếu bị Thượng Quan chèn ép, chỉ cần Trương Ảnh hơi hơi có một chút chột dạ, hay không đúng, là sẽ bị phát hiện.

Nhưng mà Thượng Quan lại không phát hiện ra vấn đề gì, vậy đã nói rõ tiểu tử kia đã ngụy trang cực mạnh.

Như thế cũng không phải là chỉ ngụy trang vẻ mặt.

Ở trong mắt cường giả cấp cao nhất như Thượng Quan Phi Hạc, một người có nói dối hay không, chỉ cần nhìn từ tim đập, tốc độ dòng máu, là có thể phán đoán ra được đại khái.

Mà bây giờ, lão ta không tìm ra vấn đề từ tim đập hay tốc độ dòng máu của tiểu tử kia, vậy đã mang ý nghĩa, chỉ có thể phán đoán từ chứng cứ.

Tiểu tử này…. Thật can đảm!

“Được rồi. Chuẩn bị ra khỏi thành, giao nơi này lại cho quân bộ dọn dẹp. Chúng ta tiếp tục đến trạm tiếp theo.” Thượng Quan Phi Hạc không còn tính toán chút chuyện nhỏ này nữa, sau khi cảnh cáo Thương Đinh Diệp, thì chuẩn bị dẫn đội sửa sang lại nhân thủ để rời đi.

Trương Vinh Phương thở phào nhẹ nhõm trong lòng, rõ ràng hắn đã vượt qua lần này.

Nhưng hắn biết, có thể nhìn thấy trong tầm mắt Thương Đinh Diệp, xem như là người này đã hận hắn, lần sau chắc chắn sẽ nhìn chòng chọc vào hắn.

“Phiền phức!”

Trong lòng hắn phán đoán ước chừng, liệu mình có thể giết chết Thương Đinh Diệp này không…