TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 950: Đã từng (4)

“Khâu đà chủ không xuất hiện, ta nghi là…” Trương Hiên khẽ lắc đầu: “Bất kể như thế nào, trước tiên rút khỏi nơi đây rồi lại nói!”

“Nhưng bên ngoài đã bị phong toả, rút lui thế nào đây?” Tiêu Thanh Anh cắn răng hỏi.

“Đi mật đạo đường nước! Đi theo ta! Tân Thái ở bên ngoài sẵn sàng tiếp ứng bất cứ lúc nào, đi trên đường thu nạp người của chúng ta, có thể cứu mấy người thì cứu mấy người!” Trương Hiên nhanh chóng thấp giọng trả lời.

“Được!”

Hai người ló đầu nhìn hai bên ngõ nhỏ một chút, nhanh chóng dẫn người lao ra, chạy tới hướng sông nhỏ duy nhất bên trong huyện thành.

Mật đạo đường thủy ở một chỗ bí mật bên bờ sông, nếu muốn ra khỏi thành, bọn họ nhất định phải nhanh chóng chạy tới nơi đó.

Chỉ là họ mới chạy ra không bao xa, bỗng một đội Linh quân ở chỗ xa xa nhìn chằm chằm bên này.

“Bên này còn có mấy mỹ nhân này!” Đại hán đi đầu đội Linh quân kia cười to nhào tới chỗ mọi người.

Tầm mắt hắn ta đã ngắm đến Tiêu Thanh Anh và mấy nữ tử trẻ tuổi sau lưng Trương Hiên trước tiên.

“Cút về! Đây là người của lão đạo ta!” Trương Hiên không sợ hãi tí nào, gầm lên một tiếng, gỡ lệnh bài Đại Đạo Giáo trên eo xuống ném qua.

Tướng lĩnh kia tiếp lấy, nhận ra là lệnh bài thật, lúc này hiểu rõ.

“Thì ra là đạo trưởng lấy được hàng tốt, được, vậy thì không quấy rầy đạo trưởng nữa.” Hắn ta cười cợt nhả dẫn người đi xa, nhào tới một tòa trạch viện hai tầng bên cạnh.

Không lâu sau, cửa viện bị phá nát, bên trong truyền đến tiếng kêu khóc thê thảm của nữ tử.

Trương Hiên mang theo mấy người Tiêu Thanh Anh đi đã xa vẫn nghe được, đều thở dài trong lòng.

“Lũ ác tặc này! Sớm muộn gì cũng có một ngày…” Lão cắn răng dùng giọng căm hận nói.

Tiêu Thanh Anh đằng sau cười lạnh lẽo, hình như đang nhớ lại cái ngày phụ thân bỏ mình lúc trước.

Khi đó cũng hỗn loạn tương tự, tuyệt vọng tương tự.

“Thế lực của Ngọc Hư Cung ở nơi này cực mạnh, căn cứ theo tin tức người dẫn đội mang về, hẳn là Thượng Quan Phi Hạc Đại Tông Sư Bái Thần đứng đầu mười hai tông phủ!”

Lúc này tiếng Trương Hiên nói không ngừng truyền tới.

“Đại Tông Sư Bái Thần?” Lửa giận trong lòng đoàn người như bị nước đá dội vào, nhanh chóng nguội đi.

Những năm này, bọn họ từng tiếp xúc với võ nhân Bái Thần, đều biết đó là một đám quái vật như thế nào.

Mà trong đó Đại Tông Sư, bên trong Nghĩa Minh bọn họ, ngay cả cao thủ Siêu Phẩm Ngoại Dược cũng còn hiếm thấy, một thoáng nghe được Đại Tông Sư phía trên Siêu Phẩm.

Không ai có thể tưởng tượng đây sẽ là loại quái vật gì.

Chưa ai từng thấy nhân vật như vậy có thể cường hãn đến mức độ nào!

“Không phải sợ, cao tầng Nghĩa Minh chúng ta cũng có người đến đây chi viện, coi như hắn ta là Đại Tông Sư, nhưng nhân vật như vậy sẽ không tự đi bắt chúng ta, đối thủ của bọn họ là giáo phái còn lại!”

Trương Hiên nhanh chóng cổ vũ nói: “Phía trên đã có ăn ý ngầm với Chân Nhất Tây tông bên kia, có bên bọn họ kiềm chế, chỗ chúng ta sẽ không gặp phải phiền phức quá lớn!”

Tuy rằng lão không phải cao tầng, nhưng ít nhiều vẫn biết một chút tin tức.

Lúc này đoàn người lại nhanh chóng gặp phải hai nhóm Linh quân.

Nhưng đều bị lệnh bài Đại Đạo Giáo hàng thật giá thật của Trương Hiên lừa gạt.

Một thân võ công thân pháp của lão đều là võ học Đại Đạo Giáo, người khác đã nhận ra từ xa, đều không làm khó dễ bọn họ.

Cách sông nhỏ càng ngày càng gần.

Trong lòng đoàn người càng ngày càng căng thẳng.

Chỉ lo lúc này lại xuất hiện bất ngờ nào khác.

Bọn họ đã chạy đến đường đi trên bờ sông, lao nhanh tới hướng lối vào mật đạo trên bờ sông.

Lúc này Tiêu Thanh Anh đã có chút thở không ra hơi, cứ cho là mấy năm nay nàng đều ra sức tu hành võ học.

Nhưng do thiên tư có hạn, cộng thêm đã bỏ qua thời gian tốt nhất để tập võ, bây giờ nàng mới miễn cưỡng trình độ nhị phẩm.

Nhưng cân nhắc đến lúc trước ở Thanh Hòa Cung, nàng cũng mới Đoán Gân, bây giờ đã trôi qua năm năm, xem như là không tồi rồi.

Bọn họ lao nhanh trên đường tới bờ sông.

Bên trái là từng chiếc từng chiếc chiến thuyền của Linh quân chậm rãi trôi nổi phô bày, chặn tất cả thuyền nỗ lực thoát đi lại.

Phía bên phải là một căn phòng bằng gỗ, phần lớn đều bị phá cửa mà vào, có thể thấy máu thi thể, chân tay cụt trên đất ở bất cứ đâu.

Tiếng nổ tung của ngọn lửa và tiếng kêu khóc thê thảm, giống như ma âm khiến người ta nôn nóng, không ngừng kích thích tâm trạng của đoàn người.

“Nhanh lên! Đến rồi!”

Cuối cùng đột nhiên Trương Hiên lên tiếng mang theo vẻ vui mừng.

Nhất thời một nhóm chừng mười người đều chợt cảm thấy vui vẻ, chạy xuống từ chỗ bậc thang bên bờ sông.

Họ lập tức nhìn thấy bên dưới cây cầu đá, trên mặt tường có thể thấy được mơ hồ ký hiệu phù hiệu của Nghĩa Minh.