Một đội khách thần bí tới, lại lên tới Trầm Hương cung, lặng yên thăm hỏi hắn đang khai lò luyện đan.
*
*
*
Vùng ngoại ô Thứ Đồng, trong một trang viên rộng lớn.
Trong trang viên kiểu Tây, trên bãi cỏ lớn đặc hữu, biệt thự, lẻ tẻ bóng cây, ở đây bố trí tĩnh hảo cổ xưa, yên tĩnh thoải mái.
Ba người Cảm Ứng môn, Yến Song, Diệu Ngọc, Trịnh Thư Dương, lúc này đang dùng điểm tâm ngọt sau khi ăn xong, được thị nữ phục thị, chuẩn bị du lịch bơi lội bể bơi biển ở phía sau, thả lỏng một chút.
“Xế chiều hôm nay nên chơi gì?” Diệu Ngọc uể oải giơ tay lên, để thị nữ bôi kem chống nắng lên cánh tay cho mình.
“Không biết…” Trịnh Thư Dương sắp ngủ thiếp đi, nằm trên ghế không nhúc nhích.
“Cơm tối ta muốn ăn con tôm hùm lớn thế này này.” Yến Song xoa bụng rên rỉ, vừa rồi nàng ăn cơm trưa quá nhiều, no căng.
“Mỗi ngày đều ăn, ngươi không sợ béo lên?” Diệu Ngọc im lặng, mắt nhìn dáng người vẫn thon thả như cũ của đối phương.
“Ăn hải sản không mập, không sợ!” Yến Song không thèm để ý chút nào. “Dù sao kinh phí rất nhiều, tùy tiện dùng. Không dùng thì phí. Đúng rồi, nghe nói James đánh bắt được một thuyền bạch tuộc lớn. Lúc về làm thành bạch tuộc chiên nướng, chắc chắn rất tươi.”
“Thật sao? Ta cũng chưa từng thấy bạch tuộc lớn như vậy nhỉ?” Diệu Ngọc cũng lộ ra vẻ chờ mong.
“Đúng rồi, bây giờ Trầm Hương cung thế nào?” Trịnh Thư Dương là nam tử duy nhất, nhiều ít bây giờ còn có thể nhớ ba người mình có nhiệm vụ.
Là đến giúp trợ Trương Ảnh tu hành Kim Thiềm công.
“Không biết, tuần trước đã gặp hắn, hình như cơ thể hắn càng tuyệt hơn.” Diệu Ngọc lười biếng nói.
“Vậy làm sao bây giờ?” Yến Song trừng mắt nhìn.
“Cứt heo. Có tiền cầm, không cần lo lắng hãi hùng chấp hành nhiệm vụ khắp nơi, mỗi ngày trừ tập võ thì chính là hưởng thụ đời sống, quả thực thời gian này có là thần tiên cũng không đổi, vội cái gì?” Diệu Ngọc khoát tay nói.
“Nói cũng phải.” Yến Song gật đầu. “Chẳng qua, mấy người chưa phát hiện được cái gì không đúng à? Vì sao, cơ thể hắn càng luyện càng tốt?”
“Hoặc là không tiếp tục luyện nữa, bỏ cuộc. Hoặc là, hắn có thiên phú dị bẩm!” Trịnh Thư Dương trả lời.
“Được rồi. Nếu quả thật thiên phú dị bẩm, không phải mấy nhất mạch trong môn sẽ chỉ trích muốn lật trời? Chắc chắn muốn ủng hộ hắn điên cuồng.”
Kim Thiềm công có thể cường hóa cơ thể cực lớn, phụ trợ tu hành võ công. Trong lịch sử người luyện thành cảnh giới Trục Nhật, không có ai mà không phải là nhân vật tuyệt đỉnh. Nếu hắn thật sự có tư chất này…” Yến Song hơi nhấc lên tinh thần.
“Đúng rồi, hình như người Thiên Thạch môn cũng tới Thứ Đồng. Hình như bọn họ chính là trung thành nhất của thống phái? Thật là đúng dịp, ha ha ha ha.” Trịnh Thư Dương há mồm cười nói.
Chỉ là sau khi cười, âm thanh của hắn ta cũng càng ngày càng nhỏ.
“Thật sự chỉ là trùng hợp sao?” Diệu Ngọc ngồi dậy, phất tay để cho tất cả mọi người đi xuống dưới. Nét mặt có hơi nghiêm nghị.
“Tu hành Kim Thiềm công, càng ngày càng có tinh thần. Một phái trung kiên theo thống phái trong Thiên Thạch môn, hội tụ đến Thứ Đồng. Hai điểm này, bất kể xem xét đơn độc một cái nào cũng còn tốt, nhưng kết hợp lại...” Trịnh Thư Dương cũng lên tinh thần, mày nhăn lại.
“Chẳng lẽ Thiên Thạch môn chính là vì Trương Ảnh gì đó mà đến?” Đột nhiên trong đầu Diệu Ngọc hiện lên một suy đoán.
Trong hai năm này, ba người bọn họ ăn ngon uống say trong này, vì có tiền cùng tài nguyên tu hành, cộng thêm lại là bến cảng lớn nhất Đại Linh, so với các nơi còn lại đều phong phú hơn rất rất nhiều.
Cho nên thực lực ba người đều đột ngột tăng mạnh.
Nhanh chóng tăng lên hai tiểu cảnh giới.
Vốn dĩ là mọi chuyện đều tốt, nhưng nếu Trương Ảnh thật sự như bọn họ đoán, trời sinh đã có nội tình tu hành Kim Thiềm công… như vậy…
Ba người trao đổi ánh mắt, đều nhìn ra chấn động rung động từ trong mắt đối phương.
“Ta nghĩ, tốt nhất chúng ta nên lập tức báo tin cho sư thúc sư bá bọn họ…” Trịnh Thư Dương trầm giọng nói.
“Vọng Hải tự chết liên tiếp nhiều người như vậy, nước nơi này quá quá sâu, chỉ dựa vào chúng ta thì bất lực. Quả thực nên báo tin cho cao thủ phía sau trong môn.” Diệu Ngọc gật đầu.
“Nói mới nhớ, đại nhân vật Tuyết Hồng các điều động đến, cũng gần đến Thứ Đồng rồi nhỉ?” Bỗng nhiên Yến Song hỏi.
“Phương diện tôn giáo ở Thứ Đồng, một án mạng tại Vọng Hải tự xảy ra chỗ hở lớn như vậy, Trương Ảnh thân làm thủ giáo, không thể trốn khỏi trách nhiệm, chắc chắn sẽ có sắp đặt khác. Không bằng chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến trước.”
“Ý ngươi là, có thể Trương Ảnh sẽ bị điều động rời khỏi Thứ Đồng?” Diệu Ngọc phản ứng lại.
“Có khả năng này.” Yến Song gật đầu. “Mặc dù chúng ta không được đi tiếp xúc Trương Ảnh trong khoảng thời gian này, nhưng có thể đi tiếp xúc với người quen trong Thiên Thạch môn.