TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 851: Truy giết (1)

Ngoại trừ vết sẹo bỏng và làn da sẫm màu trên mặt, không có gì khác biệt so với người thợ điêu khắc bình thường.

“Như vậy là tốt rồi.” Tả Hàn trầm giọng nói: “Thế tử tốt nhất nên đeo mặt nạ ẩn giấu khi đến gặp lão phu. Địa thế ở đây trống trải, rất có thể sẽ có người có tâm phát hiện nhìn thấy từ xa. Khó tránh khỏi việc diệt khẩu phiền phức, nhưng tốt hơn hết là chính mình nên cẩn thận.”

“Tả thúc nói đúng.” Trương Vinh Phương khiêm tốn tiếp thu: “Lần này đến đây là muốn cùng Tả thúc tìm hiểu một chút về khoảng cách khác biệt giữa Tông Sư và Linh Lạc.”

“Tông Sư bình thường đều có một vòng phòng ngự tuyệt đối có cơ hội phòng ngự kẻ địch trước tiên và Chung Thức. Nhưng không có mấy người như thế này.” Tả Hàn trầm giọng đáp.

“Ngài phải hiểu rằng để đạt đến trình độ của một Tông Sư là phải có thiên phú, nghị lực và may mắn. Người này thiếu một thứ cũng không được.

Và những người như vậy bình thường sẽ tuyệt đối không cam lòng cứ từ từ già đi như thế, không cam lòng trơ mắt nhìn bản thân từng bước từng bước mất đi lực lượng, trở thành một trình độ mà ngay cả Siêu Phẩm bình thường cũng không thể đánh lại.”

Tả Hàn thở dài.

“Cho nên, phía sau Tông Sư đại khái chia làm hai hướng. Một là đi đến Cực Cảnh, hai là đi Bái Thần. Cả hai đều có thể kéo dài trạng thái thực lực của bản thân.”

Số lượng Bái Thần lớn hơn rất nhiều so với hướng Cực Cảnh. Không chỉ vì Bái Thần an toàn hơn, mà còn vì độ khó của Cực Cảnh cao hơn rất nhiều so với Bái Thần.”

“Độ khó?” Trương Vinh Phương kinh ngạc.

“Đúng vậy, không phải dễ dàng tiến vào Cực Cảnh. Cũng giống như một vài cao thủ trong Hắc Bảng hiện nay, Liên Sinh Hoa, Bạch Viên Đại Thánh, Phong Thanh Kiếm đều là những Cực Cảnh mà thế nhân nghĩ, nhưng trên thực tế bọn họ không phải vậy.”

Tả Hàn liên tiếp nói vài cái tên mà Trương Vinh Phương chưa từng nghe thấy trước đây.

“Họ chỉ là những cao thủ bán Cực Cảnh sắp đến Cực Cảnh. Nhưng chỉ vậy thôi, họ đã ở trong trạng thái nửa điên nửa tỉnh rồi. Phải đánh đổi như thế khiến nhiều Tông Sư không cách nào tiếp nhận được.

“Ngân Diện Thiền Phạm Thiên Ngữ kia có phải cũng giống như vậy không?” Trong lòng Trương Vinh Phương chợt nảy ra một ý nghĩ, đột nhiên hỏi.

Ngân Diện Thiền là một cao thủ Hắc Bảng lúc trước được Thiên Nữ mời đến ra tay ở Đàm Dương, bây giờ nghĩ lại, có lẽ lúc đó Ngân Diện Thiền đã có chút gì đó không đúng rồi.

Đặc chất đó rất có thể là cảm giác gần đến Cực Cảnh.

“Lão hủ không rõ ràng về Ngân Diện Thiền lắm, nhưng là Thiên Nữ Đông tông trước kia chính là như thế. Nàng phí thời gian hơn mười năm ở bán Cực Cảnh, bây giờ không biết tung tích, cũng không biết đã thực sự bước vào Cực Cảnh hay chưa.”

Tả Hàn lắc đầu.

“Nhưng mà nếu như thành công tiến vào Cực Cảnh, tu vi võ đạo sẽ tiến triển cực nhanh. Cuối cùng căn bản không có bất ngờ, có thể đạt đến Tông Sư.”

“Nói như vậy, tông sư, là một loại tu vi, kỹ xảo tu vi. Mà Cực Cảnh càng giống như một trạng thái cố định?” Trương Vinh Phương có phần hiểu rõ.

“Đúng vậy, Tông Sư là một loại tu vi, một loại độ cao. Chỉ cần hiểu rõ một vài thứ, nắm giữ một vài thứ đều có thể tiến vào. Chỉ là ngưỡng cửa rất cao mà thôi.”

Mà Cực Cảnh là một loại biến chất trên tinh thần, là sự thay đổi không thể đảo ngược được.” Tả Hàn không hổ là Tông Sư, tổng kết cực kỳ thấu đáo.

“Vậy thì. Đã hiểu rồi.” Trương Vinh Phương gật đầu.

Hắn cử động cánh tay của mình, cảm nhận khí huyết mà hắn vừa hút từ Đồng Tí Không Hợp đang tăng trưởng mãnh liệt.

Hắn có thể cảm nhận rõ ràng thể chất, sức mạnh và tốc độ của mình đã được tăng lên mới.

Hơn nữa, sự tăng lên lần này mạnh hơn lần trước nhiều lắm.

Vì vậy, lần này hắn tìm đến Tả Hàn để kiểm tra xem rốt cuộc mình đã tiến bộ đến mức nào.

Rất nhiều thứ, không đơn giản chỉ dùng vật chết là có thể kiểm tra được năng lực chiến đấu thực tế.

Còn cần một đối thủ đủ mạnh mẽ.

“Tiếp theo, gần đây ta có một số cảm ngộ mới, kính xin Tả thúc chỉ giáo đôi chút.” Hắn kính cẩn hành lễ, ôm quyền.

“Có thể cống hiến sức lực vì thế tử, là vinh hạnh của lão hủ.” Tả Hàn nghiêm túc hoàn lễ, đáp.

Tuy chỉ mới đối luyện với nhau không lâu trước đây, nhưng ước chừng thế tử sẽ không tiến bộ được bao nhiêu trong thời gian ngắn.

Nhưng nếu là cùng so chiêu với thế tử, thích ứng với cường độ giao thủ cao hơn cũng rất tốt.

Với tốc độ tiến bộ của thế tử, có lẽ năm năm sau sẽ có thể...

Oành!

Trong chốc lát Tả Hàn thất thần, trước mặt lại xuất hiện thêm một bóng người.

Một lực đạo nặng nề và khổng lồ được ném ra từ nắm đấm bên phải của bóng người, rơi xuống cánh tay của hắn ta, theo bản năng, hắn ta nâng cánh tay lên phòng ngự.

Một luồng khí trong suốt bùng nổ giữa hai người.