Loại kỹ xảo lực đạo này, đều có tương tự quy nạp với rất nhiều võ học thượng thừa.
Nhưng cực kỳ ít có nơi nào có thể kết hợp được hai loại lực đạo đặc biệt như Chân Phật tự.
Grào!
Cánh tay của Không Hợp gào thét, phá vỡ luồng không khí, đánh thẳng vào ngực và bụng của người mặc áo choàng.
Oành!
Bàn tay của hai người đồng thời va chạm vào nhau.
Người mặc áo choàng lại lần nữa bị đánh loạng choạng lùi về sau, chạy ra phía bên ngoài.
“Đừng chạy! Vừa rồi không phải ngươi kiêu ngạo lắm sao? Bây giờ lại cho ta thấy sự kiêu ngạo của ngươi đi! Này!”
Không Hợp cười lớn đuổi theo.
Chỉ là mới đuổi theo ra không bao xa, hắn ta bỗng cảm giác có điều gì đó không đúng lắm.
Khu vực xung quanh không còn là đường phố san sát trong nội thành Thứ Đồng.
Đó là một bãi biển hoang vu hẻo lánh và vắng vẻ.
Mà lúc này người mặc áo choàng phía trước đã dừng lại, xoay người nhìn về phía hắn.
“Chỉ là phàm nhân!” Vẻ mặt của Không Hợp thay đổi, cảm thấy không ổn, nhanh chóng quay người lại, định chạy như điên về phía sau.
Xoẹt!
Nhưng thật quỷ dị, người mặc áo choàng lúc nãy còn đi phía trước đột nhiên xuất hiện ở sau lưng hắn ta.
Không Hợp giật mình, vội vã giơ tay đánh ra một chưởng.
Bụp.
Lần này, bàn tay hắn ta không thể đẩy lùi được đối thủ, mà ngược lại bị chụp lấy, không thể thoát ra được.
“Sau khi hoạt động, mùi vị của ngươi hình như càng thơm hơn...”
Người mặc áo choàng hít một hơi thật sâu, nói với một vẻ say mê kỳ lạ.
“Ngươi!” Toàn thân Không Hợp sởn hết cả gai ốc, lúc này lại lần nữa mở ra trạng thái cực hạn thứ hai, Pháp Tướng Tu La.
Nhưng mới mở được một nửa, hắn ta bỗng cảm thấy có gì đó không ổn.
Mất đi một lượng lớn máu khiến cho trạng thái cực hạn không có sức để tiếp tục, vừa mới mở ra đã nhanh chóng bị đóng lại.
Không Hợp muốn thoát ra, nhưng lại hoảng sợ phát hiện, cả người chính mình không còn hơi sức, ngay cả khí lực giãy dụa cũng gần như mất đi.
Hắn ta có thể cảm thấy máu trong toàn thân đang nhanh chóng chảy về phía cánh tay bị tóm lấy.
Loại tốc độ này.
Cảm giác ớn lạnh từ tận đáy lòng bay lên, hoàn toàn khác với bất kỳ lần phục sinh nào trước đây.
Phụt.
Không Hợp quỳ rạp xuống đất, toàn thân vô lực.
Sắc mặt hắn ta bắt đầu trở nên trắng bệch, mất đi huyết sắc.
Da thịt bắt đầu nhăn nheo, già nua, cơ thể tráng kiện thì bắt đầu co rút lại, trở nên gồ ghề.
Chẳng bao lâu sau, gương mặt hắn ta trắng bệch như bạch diện, ngã ở trên bãi biển không nhúc nhích.
Trương Vinh Phương rút tay về, đã cảm thấy không có gì có thể hấp thu được nữa, mới lẳng lặng nhìn thi thể trên mặt đất.
Trong mắt hắn ánh lên một loại chờ mong nào đó.
Lần này chứng tỏ thiên phú của hắn cũng có thể hút máu khi đối mặt với Linh Lạc, tuy không nhiều nhưng hắn quả thật có thể hút máu.
Lượng máu hấp thụ từ hòa thượng này tương đương với 1/3 lượng máu của phạm nhân trước đó.
Hơn nữa chất lượng tốt hơn nhiều so với phạm nhân.
Lần tập kích lần này khiến hắn chứng minh thì ra cũng có thể hút máu Linh Lạc Bái Thần.
Hơn nữa máu tươi không thấp. Chất lượng cao.
Trương Vinh Phương liếc nhìn thanh thuộc tính của mình.
Lúc này, trong số các thiên phú đặc chất, con số huyết nhục siêu cấp đằng sau Huyết Nhục Bổ Toàn đã thay đổi từ 11 thành 45.
Rõ ràng, giá trị chênh lệch ở giữa chính là sự cống hiến của hòa thượng vừa rồi.
Một lúc sau, Không Hợp trên mặt đất lại lần nữa bắt đầu nhúc nhích.
Hắn ta chậm rãi mở mắt ra, trong mắt không có tơ máu, chỉ có một mảnh trắng bạc.
Với âm thanh sột soạt nho nhỏ, Không Hợp khó khăn đứng dậy.
Sắc mặt hắn ta trắng bệch, toàn thân không có nửa điểm huyết sắc. Đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
“Hả?” Trương Vinh Phương nhận thấy có điều gì đó không đúng với Không Hợp.
Đối phương dường như đã đi vào trạng thái phản ứng tự động sau khi ngất của võ giả Bái Thần.
Hắn cân nhắc một lúc, đột nhiên ra tay.
Bàn tay phải tựa như ảo ảnh, ngay lập tức đánh về phía ngực Không Hợp.
Oành oành oành!
Ba tiếng vang trầm trầm liên tiếp xếp chồng lên nhau.
Hai cánh tay cố gắng đón đỡ của Không Hợp lại bị đánh gãy, lồng ngực sụp đổ, vỡ tan ngay tại chỗ.
Nhìn đối phương lại lần nữa ngã xuống đất.
Trương Vinh Phương lắc đầu tiếc nuối.
Tiếc là không thể hút linh tuyến được, nhưng sau khi được dòng máu của Không Hợp bổ sung, lúc này hắn đã cảm thấy toàn thân nóng dần lên, hình như bên trong đang trở nên càng thêm hoàn chỉnh.
Đang muốn rút đao ra, cuối cùng giải quyết Không Hợp.
Đột nhiên Trương Vinh Phương hơi ngẩn người.
Trong Ám Quang Thị Giác của hắn, khí huyết sinh mệnh thuộc về Không Hợp đang đập, đột nhiên biến mất rồi!
Thi thể ngã trên mặt đất cũng bắt đầu nhanh chóng khô quắt, chảy ra tro tàn, hóa thành một tấm da chết.
Từ đầu đến cuối, Trương Vinh Phương chỉ hút máu tươi của Không Hợp, sau đó lại giết một lần hắn ta mất đi ý thức.