TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 805: Thăm dò (1)

Có vẻ như lão giả tóc vàng bị thuyết phục, nhìn chăm chú vào Trương Vinh Phương một lát.

“Ngược lại tiểu tử ngươi thật can đảm. Đại Đạo Giáo có đạo tử như ngươi, không tệ!” Ngữ khí của hắn ta hòa hoãn lại, nháy mắt ra dấu với Trương Vinh Phương.

“Cũng được, hôm nay coi như nể mặt ngươi. Để họ Tiết kia nhớ kỹ, đừng để cho ta gặp lại hắn, bằng không... Khà khà!”

Vừa dứt lời, hắn ta quay người bay đi, phía sau giương ra một đôi cánh lắp vào như cánh đen của loài chim lớn, lao đi xa xa.

Nhìn đối phương rời đi, trong lòng Trương Vinh Phương hơi xúc động.

Thân pháp Diêm Thân Quân càng ngày càng lưu loát, vốn dĩ cho rằng chỉ có nhảy xuống từ chỗ cao mới có thể sử dụng, hiện tại xem ra, phạm vi ứng dụng vô cùng rộng.

Trương Vinh Phương trở về phòng, lại cẩn thận kiểm tra thương thế trên người Tiết Tập lần nữa. Đột nhiên có chút phát hiện bất ngờ.

“Tổn thương trên chân và tổn thương trên lưng, hẳn không phải là của cùng một người đúng không?” Hắn lên tiếng hỏi.

“Hầy...” Trần Trung bên cạnh thở dài, muốn nói lại thôi.

“Không có gì phải giấu diếm.” Tiết Tập cắn răng chịu đựng đau nhức kịch liệt. “Từ nhỏ đến lớn, chiến trận bản công tử gặp phải còn ít sao? Đạo tử không quan tâm đến hiềm khích lúc trước, ra tay trượng nghĩa, cứ nói thẳng ra là được.”

“Vâng.” Trần Trung gật đầu. “Đây là một nhóm người khác bố trí tập kích, không phải là người của Mật giáo. Tổ chức của nhóm người kia tên là m Hạc. Trước đó đã từng tập kích chúng ta mấy lần, ra tay tàn nhẫn, không biết lai lịch.”

“ m Hạc?” Trương Vinh Phương tìm tòi trong ký ức, không có bất kỳ tổ chức thế lực nào tương xứng với mấy chữ này.

“Việc này còn phải nhanh chóng báo tin cho Tiết tướng quân mới đúng.” Hắn trầm giọng nói

“Báo tin cho hắn cũng vô dụng. Đạo tử không cần uổng phí sức lực.” Ánh mắt Tiết Tập lạnh lùng. “Ngoài ra, ân tình lần này tương trợ, tại hạ nhớ kỹ. Ngày sau tất có chỗ báo!”

“Công tử khách khí.”

Trương Vinh Phương trả lời ngoài miệng, nhưng trong lòng hơi kinh ngạc, xem ra có vẻ như bên trong Tiết gia có chuyện gì đó.

Nhưng hắn không nói chuyện gì nữa, chỉ là nhanh chóng kiểm tra thu dọn thương thế cho hai người, sau thì đứng dậy cáo từ rời khỏi. Hắn rời khỏi phòng bệnh, về đến phòng làm việc bên trong cung chủ Trầm Hương cung.

Có một nam tử thấp bé cường tráng sắc mặt vàng như nến đã sớm chờ trong đó.

“Đạo tử.” Hắn ta ôm quyền nói. “Vốn dĩ tất cả thuận lợi, chỉ là đột nhiên nửa đường có thêm một nhóm người, đến sớm hơn chúng ta mà ra tay tập kích Tiết Tập.”

“A? Kết quả thì sao?” Trương Vinh Phương hơi có chút hứng thú.

“Thực lực nhóm người kia rất mạnh, võ công ra tay lại hỗn tạp, từng chiêu là trí mạng, còn huấn luyện nghiêm chỉnh, không giống như là thế lực tầm thường, tự xưng là m Hạc, chúng chỉ dùng tên giả để che giấu thân phận thật sự.” Nam tử thấp giọng nói.

Hắn ta dừng một chút, tiếp tục nói: “Mấu chốt nhất là, bọn họ đều dùng chiêu chết, là thật sự muốn đưa Tiết Tập vào chỗ chết.”

“Chiêu chết? Thú vị... Xem ra có thể Tiết Tập hoàn toàn không phải đao gì, mà là kẻ đặc biệt bị người ta đưa đến nơi này chịu chết...”

Đột nhiên Trương Vinh Phương nghĩ đến một khả năng, giống như Vĩnh Hương quận chúa trước đó.

Bây giờ nghĩ lại thực ra Vĩnh Hương năm đó cũng bị đưa tới chịu chết thôi.

Hắn cũng nhìn ra từ bộ phận thương thế trên người Tiết Tập, người hạ thủ là tâm ngoan thủ lạt, không hề muốn nương tay hoặc là sợ đắc tội hoàng tộc chút nào, mà là một lòng tới để xử lý Tiết Tập.

Tìm chỗ điểm yếu mà đi.

“Đạo tử, thế chúng ta còn tiếp tục ra tay nữa không?” Nam tử cẩn thận hỏi.

“An toàn vẫn hơn, hay là tiếp tục đi. Chờ phế bỏ Tiết Tập, đánh gãy tứ chi hắn ta rồi, thì đưa đến nơi này trị liệu. Đến lúc đó ta lại mượn dấu vết chữa thương xử lý võ công, tiện thể kiểm tra một chút, đỡ còn có khả năng nào để khôi phục.” Trương Vinh Phương gật đầu nói.

“Vâng!”

Nam tử gật đầu, lập tức lui ra.

Trương Vinh Phương đứng một mình trong phòng làm việc.

Chuyện Tiết Tập, mặc kệ trong đó có ẩn tình chuyện xưa gì, thì trạng thái và sức chống cự của hắn ta bây giờ, sau này tự nhiên không thể phản kháng, vô cùng dễ xử lý.

Trọng điểm bây giờ vẫn là hai người Tây tông kia...

Từ tổn thất thành nhân Nghịch giáo trước đó, có thể thấy võ công hai người này sâu không lường được. Nếu cứ luôn mặc cho bọn họ truy tra, sợ là sớm muộn gì cũng sẽ ra vấn đề.

“Hàng chữ Không... hàng chữ Tuệ... Mặc kệ làm sao, chung quy vẫn phải tìm người thăm dò một chút mới được...”

Ngón tay Trương Vinh Phương không tự chủ mà nhéo nhéo, Thứ Đồng bây giờ, cao thủ đủ tư cách thăm dò hai người kia không nhiều. Hắn lại không muốn để người một nhà đi chịu chết không công...

Bất giác, hắn hoạt động bàn tay, bên cạnh chung quanh bây giờ, có thể thân pháp dễ thoát thân nhất cũng chỉ có...

*

*