TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 800: Phiền phức (1)

Với chút lòng dạ, uất ức khổ sở của hắn, làm gì có gì quyết đoán dám xuống tay với quận chúa.

Quận chúa chính là cao thủ Tam không, thật sự muốn động thủ, thì sợ là Ngoại Dược bình thường trước mặt, ngay cả chưa kịp đụng tới người đã bị thuấn sát.

“Công tử nghĩ cẩn thận lại....” Trương Vinh Phương thở dài: “Năm nay bần đạo mới ba mươi mấy, cho dù thiên phú mạnh hơn, thì có thể mạnh đến mức nào? Bây giờ, ta chờ đợi tại Thứ Đồng hai năm, nơi đây nước sâu rừng ngầm khó mà hình dung, khi công tử điều tra cần phải đặt an toàn của bản thân lên hàng đầu.”

“Ý ngươi là?” Trong lòng Tiết Tập run lên, là, tiểu đạo sĩ này mới ba mươi mấy tuổi, nghe nói đã chủ tu văn công đến Nguyên Anh kỳ.

Cho dù người này là thiên tài, bắt đầu tu hành từ trong bụng mẹ, cũng không thể mạnh võ nghệ bao nhiêu cả.

Cho nên, vì sao người kia nói cái chết của quận chúa liên quan đến đạo tử Đại Đạo Giáo?

Chuyện này khá giống như là đẩy người ra làm tấm mộc.

Ngoài ra, những người kia ngay cả quận chúa cũng dám ra tay, thì đừng nói hắn ta.

Nếu thật sự tra được cấm kỵ phiền phức gì, quả thực hắn ta sẽ rất nguy hiểm.

“Đúng thế!” Trương Vinh Phương gật đầu: “Thực ra, bây giờ Vĩnh Hương quận chúa đã thành phản nghịch, không cho phép truy tra trắng trợn. Nếu công tử gặp được chuyện thực sự không thể ứng phó, có thể thầm sai người đến Trầm Hương cung, bần đạo sẽ luôn tận lực mà làm.”

Sắc mặt Tiết Tập trầm trọng, cẩn thận nhìn chằm chằm vào Trương Vinh Phương.

“Ta đi kiểm chứng manh mối như lời ngươi nói trước. Nếu là thật, bản công tử nhận lỗi với ngươi! Nếu có giả dối.... Đừng cho rằng ngươi là đạo tử Đại Đạo Giáo, thì ta sẽ không thể làm gì với ngươi...”

“Hầy... Lời bần đạo nói, câu nào cũng là thật...” Vẻ mặt Trương Vinh Phương sầu bi, không phản bác, ngược lại mắt lộ lo lắng.

“Mặc kệ làm sao, công tử nhất định phải cẩn thận. Tất nhiên ở trong đó có không ít nguy hiểm quấy nhiễu.”

Quả thực hắn chưa hề nói dối.

Quả thực Vĩnh Hương quận chúa không phải bị hắn giết.

Quả thực bên cạnh thị nữ hộ vệ có gian tế Mật giáo.

Quả thực Hàn Giai kia, lần trước từng lộ mặt ra trong trận vây quét.

Mọi thứ đều là thật.

Chỉ cần Tiết Tập đi thăm dò, luôn có thể tra được.

Lúc này nghe xong những chuyện này, trên mặt Tiết Tập không còn sự tùy tiện của lúc trước.

Tất cả vốn dĩ là hắn ta ngụy trang.

Hôm nay tới đây, vốn dĩ hắn ta muốn khiêu khích Trương Ảnh, phối hợp với hảo hữu âm thầm tìm kiếm nội tình của người này, xem có phải người này có hiềm nghi sát hại quận chúa hay không.

Không ngờ là khi luân phiên khiêu khích, đối phương còn không đánh lại, ngược lại đưa ra manh mối quan trọng.

Lúc này trong lòng Tiết Tập hơi cảm giác mơ hồ, có phải mình thật sự tính sai kẻ tình nghi rồi hay không?

Chỉ là một Trương Ảnh, nhìn thế nào cũng không thể giết được quận chúa cảnh giới Tam không.

Nhất định phía sau án này có chủ mưu lớn hơn nữa.

“Mặc kệ lời ngươi nói là thật hay giả, chờ sau khi ta kiểm chứng xong, tự nhiên sẽ tra ra manh mối!”

Lúc này, hắn ta hừ lạnh một tiếng, đứng dậy, bước nhanh rời khỏi.

Không bao lâu sau, rất nhiều quân tốt trong quân Tiết Tập mang tới cũng nhao nhao đi theo rời khỏi.

Trầm Hương cung lại khôi phục an bình trước đó lần nữa.

Trương Vinh Phương ngồi ngay ngắn trong đình nghỉ mát.

“Tông Sư Tây tông đến, phụ tử Tiết gia kiếm chuyện... Tình huống càng ngày càng nguy hiểm...”

Hắn bưng rượu sữa ngựa trên bàn lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, rơi vào trầm tư.

Ngay khi giết quận chúa, hắn đã dự liệu được sẽ có hôm nay.

Nếu là chuyện khác, hắn còn có thể tìm sư tôn giúp đỡ, nhưng việc này, hắn chỉ có thể tự gánh.

Địa vị phụ tử Tiết gia cao lớn, bên cạnh có cao thủ Tuyết Hồng các thủ hộ, võ tướng tùy hành trong quân càng có không ít cao thủ tọa trấn.

Nhìn như lợi hại, nhưng chỉ là chuyện vặt.

Trọng điểm vẫn là Tây tông, ngay cả Đại Tông Sư cũng tới...

Trương Vinh Phương suy tư trong lòng, thời gian quỹ tích Tây tông có thể hành động.

Đột nhiên một bên đình nghỉ mát có một bóng người yểu điệu lặng yên tiếp cận.

“Đạo tử.” Người tới chính là Trương Chân Hải.

Bây giờ nàng dùng một thân phận khác đảm nhiệm chức vụ hầu cận ở Trầm Hương cung.

Lúc này nàng mặc trang phục bó sát người màu đen, đuôi ngựa buộc cao, đeo khăn che mặt đen, trên đùi cột một phi đao sáng như bạc, phía sau còn cõng một trường đao lưỡi đơn thon dài.

Nàng vừa vặn đứng ở một bên, dáng người nóng bỏng có lồi có lõm nổi bật trong quần áo bó, càng lộ ra đường cong hơn nữa.

Nhưng cũng may bên ngoài nàng còn choàng một tầng áo choàng sẫm màu.