TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 785: Động tác (1)

Phải biết rằng hắn ta là một cao thủ ngũ phẩm, trong số các võ tăng trong Vọng Hải tự, hắn ta cũng được xếp vào cấp bậc trung thượng.

Thế nhưng bây giờ!

“Bây giờ, ta đếm tới mười, hoặc là giao ra những nhân thủ Nghịch giáo mà các ngươi đã bắt được.”

Trương Vinh Phương lạnh giọng nói.

“Hoặc là, ta sẽ đưa tất cả các ngươi đi gặp Tây Thiên Phật Tổ.”

Răng rắc.

Xương cổ gãy vụn.

Võ tăng vùng vẫy lần cuối, cuối cùng tay chân đã mềm nhũn buông xuống, không còn cử động được nữa.

“Đừng sợ! Trụ trì sẽ lập tức tới ngay! Giết hắn đi! Hắn chỉ có một mình thôi!” Một tiếng hét vang lên giữa các võ tăng.

Trương Vinh Phương tiếp tục đi về phía trước, mở miệng đếm ngược.

Đột nhiên, nghiêng về phía trước, một nòng súng đen ngòm nhắm vào bên này.

Oành!

Trương Vinh Phương giơ tay lên nhanh như chớp, chặn hai mắt lại.

Một số lượng lớn đạn rậm rạp chằng chịt găm vào ngực và cánh tay trên áo giáp của hắn, nhưng chỉ bắn ra một số lỗ đạn lõm xuống.

Sau âm thanh leng keng leng keng vang lên.

Hắn bất ngờ ném thi thể trong tay xuống, lao về hướng có tiếng súng.

Xì!

Ba mũi tên bay tới trước mặt.

Phập phập phập!

Ba mũi tên xuyên thủng áo giáp, đâm vào bảo giáp, dừng lại trước cơ bắp cường tráng có thể sánh với tảng đá cứng rắn nhất của Trương Vinh Phương.

Mũi tên sắc bén sớm đã bị bẻ cong, cùn và gãy, không có tính sát thương.

Oành!

Trương Vinh Phương ầm ầm va vào đám đông, bàn tay to như roi, quét ngang vung lên.

Ba tiếng nổ liên tiếp vang lên, ba vị võ tăng đeo súng ống, cột sống toàn thân đứt gãy, bay tứ tung ra ngoài.

Súng kíp và cung nỏ trong tay họ bị gãy cong, các bộ phận nằm ngổn ngang đầy đất.

Coong coong!

Sau lưng, hai thanh kiếm của võ tăng dùng hết sức lực chém vào lưng Trương Vinh Phương, nhưng chỉ cắt được một vết rất nông.

“Xem ra các ngươi không cần ta đếm ngược...”

Trương Vinh Phương xoay người, hai tay như tia chớp đâm xuyên qua ngực của hai võ tăng, trên tay chảy đầy máu, đứng dậy.

Lúc này không một ai trong số các võ tăng dám động thủ nữa.

Chỉ trong vòng mười giây ngắn ngủi, thập nhị hộ pháp dám động thủ điều đã chết hơn một nửa.

Trong mắt mọi người hiện lên vẻ cực kỳ sợ hãi, không ngừng lặng lẽ lùi lại, chạy trốn.

“Thôi bỏ đi.” Trương Vinh Phương chậm rãi giơ tay lên, chuẩn bị ra lệnh cho tất cả mọi người động thủ.

“Thú vị thật.”

Đột nhiên, có một âm thanh nhỏ vang lên, tựa như cánh ve rung, lại giống như lá cây đung đưa.

Một bóng người nhanh chóng, bí mật tiến đến từ phía sau.

Tốc độ của bóng người kia cực nhanh, trong nháy mắt đã đến sau lưng Trương Vinh Phương, một chưởng vỗ mạnh vào áo lót.

Sắc mặt Trương Vinh Phương nghiêm túc hẳn, nhanh như chớp trở tay, trảo, chụp vào nguồn phát ra âm thanh.

Bùm!

Hai lực lượng khổng lồ ầm ầm va vào nhau.

Trương Vinh Phương lùi về sau ba bước, mỗi bước trên phiến đá đều để lại dấu chân sâu hoắm trên mặt đất.

Bóng người tấn công giống như một con chim lớn bay lên mượn lực, lộn hai vòng, đáp xuống tường rào ở bên cạnh.

So với Kim Bằng Mật Lục của Kim Sí lầu, thân pháp của người này giống với Kim Sí Đại Bằng hơn.

“Muốn diệt Vọng Hải tự của ta, ngươi còn không đủ tư cách!”

Người đến mặc một chiếc áo cà sa màu đen viền vàng, quanh cổ treo một chuỗi hạt làm bằng những quả cầu kim loại đen có kích thước bằng trứng gà.

Dưới ánh sáng mặt trời, phản chiếu cả người hắn ta cực kỳ dữ tợn, khuôn mặt xấu xí, mũi hếch, mắt xếch, miệng rộng đầy máu, trên trán có một cái bướu thịt giống như một cái sừng.

“Đủ tư cách?” Trương Vinh Phương đứng thẳng người: “Ngươi có thể ngăn cản ta thử xem.”

“Nói khoác không biết ngượng! Ngược lại ta muốn xem thử ngươi có bản lĩnh gì?”

Người mới đến là Không Tướng vừa nhận được cấp báo.

Ban đầu hắn ta cho rằng huynh đệ Viên gia sẽ đủ sức đánh chết địch, nhưng không ngờ hai huynh đệ lại ngã xuống!

Lúc này, trong lòng hắn ta rất tức giận, bật hết tốc lực lao về phía ngoại viện.

Tuyệt đối không thể cho người vào nội viện được, nếu không hàng hóa bên trong nhân cơ hội chạy trốn, chưa nói đến chuyện rất khó bắt lại, lỡ như bị bại lộ, Vọng Hải tự cũng sẽ rước lấy phiền phức!

Nhưng điều hắn ta không ngờ là vừa rồi hắn ta ra tay sau lưng, định đánh lén giết chết tên mặc giáp đi đầu này.

Lại không thành công.

Thực lực của đối phương cực mạnh, rõ ràng không kém hắn ta bao nhiêu!

Chuyện này quả thật khó mà tin nổi.

Phải biết rằng trước khi Bái Thần, hắn ta đã bước vào Tam Không đỉnh phong rồi, sau khi Bái Thần thì lực lượng gân cốt toàn thân đã được nâng lên rất nhiều.

Cho dù là Tông Sư, nếu như tăng thêm Bái Thần kém một chút, thực lực cũng không thể nào bằng hắn ta.

Nhưng vừa rồi... hắn ta lại cân sức ngang tài với một người mặc giáp đen đột nhiên xuất hiện...

Trong một lúc, cả hai đồng thời im lặng.

Bốn mắt nhìn nhau, cả hai bên đều thấy được sự tin tưởng tuyệt đối vào bản thân từ ánh mắt của đối phương.