Điều quỷ dị hơn nữa là tại sao trên tay hắn lại không có một vết thương nào?
Dưới tốc độ cao và lực rất lớn.
Tay va chạm với đao, đao lại bị gãy?
Không đúng... Đây là... Ngạnh công và Ưng Trảo công?
Trong nháy mắt, Hướng Thiên Đồng đột nhiên hiểu ra từ khoảnh khắc lão ta nhận được tin tức liên quan đến sự cấu kết giữa Đạo tử Đại Đạo Giáo và Nghịch giáo, mọi thứ đều đã định sẵn.
“Ngươi cho rằng, giết bọn ta... Thì sẽ không bị bại lộ sao? Cứ chờ mà xem... Sẽ có người báo thù cho chúng ta. Sẽ có người biết...”
Trước khi có thể nói hết những lời cuối cùng của mình, Hướng Thiên Đồng đã quỳ rạp trên mặt đất, ngã sấp về phía trước, khí tức suy kiệt.
Trương Vinh Phương đến gần, nhớ lại những gì người này nói vừa rồi.
“Báo thù?”
Đôi mắt hắn nheo lại.
“Toàn bộ Thứ Đồng, còn có người nào có thể báo thù cho ngươi? Dám báo thù cho ngươi?”
Ánh mắt của hắn quét qua một bãi đá ngầm phía xa xa, nơi đó ẩn nấp một ánh mắt giống như một con nai con bị hoảng sợ, vội vàng dời đi chỗ khác.
Nhưng vô ích, chẳng mấy chốc một bóng đen từ đằng xa đã nhanh chóng tiếp cận.
Chủ nhân của ánh mắt ẩn giấu kia lập tức muốn chạy, nhưng đã quá muộn. Chẳng mấy chốc đã bị tóm lại, kéo đi.
“Công tử!” Cả người Trương Chân Hải ướt sũng bước ra khỏi biển, đi tới bên cạnh, nhìn thi thể trên mặt đất.
“Ta thất thủ.” Trương Vinh Phương khẽ lắc đầu: “Nhìn thân pháp cực kỳ mạnh mẽ của lão ta, còn tưởng rằng thực lực cũng là Siêu Phẩm, nhưng không ngờ chỉ là cửu phẩm bình thường. Hơi hơi nặng tay xíu lập tức đánh chết luôn.
Ngoài ra, trong lời nói lúc trước của người này, thông tin để lộ ra lần này có lẽ không chỉ một mình bọn họ biết. Ngươi có thể tra ra manh mối gì không?”
“Có một manh mối.” Trương Chân Hải trầm giọng nói: “Bạch Ưng của Kim Sí lầu đã bị chúng ta bắt được. Theo như hắn ta biết, kể từ khi Kim Sí lầu đầu nhập vào Tây tông, tất cả những thông tin hơi hơi quan trọng nhất định phải được sao chép cho thủ lĩnh bản địa Tây tông.”
“Tây tông?” Lông mày Trương Vinh Phương nhíu chặt.
Năm đó, Tây tông có thể kéo Đông tông xuống nước, hoàn toàn bị diệt, điều này cho thấy thực lực của nó rất mạnh.
Nếu có một thế lực dân gian trong Đại Linh mà hắn cực kỳ không muốn phát sinh xung đột, không ai khác chính là Tây tông.
Nhưng hiện tại...
“Việc này là thật à?” Hắn trầm giọng hỏi.
“Là thật, chúng ta giết năm người, tra khảo mười hai người, khẩu cung đều giống nhau!” Trương Chân Hải lạnh như băng nói. Trong lời nói lộ ra một tia tàn nhẫn nhè nhẹ.
“Cứ điểm Tây tông ở Thứ Đồng ở đâu?” Trương Vinh Phương im lặng một lúc, lại hỏi.
“Là Vọng Hải tự!” Trương Chân Hải lo lắng nhìn Trương Vinh Phương: “Công tử, bây giờ chúng ta phải làm sao? Nghĩa phụ đã có sắp xếp. Nếu cần thiết, chúng ta có thể an bài tử sĩ chém giết cho ngài. Nếu như có thể rửa sạch hiềm nghi trên người ngài! Ta cũng nguyện ý chết vì ngài!”
Trong thời gian này, tất cả những người Nghịch giáo đều nhìn thấy hy vọng dần dần bay lên từ trên người Trương Vinh Phương.
Thực lực của hắn đang tiến bộ nhanh đến nỗi ngay cả thủ lĩnh mạnh nhất cũng bị ép không thể không phát huy toàn bộ thực lực của mình.
Đối với những người trong Nghịch giáo, hắn là ánh bình minh chân chính báo thù cho tất cả mọi người trong tương lai, lật đổ những võ giả Bái Thần!
Trong lòng Trương Vinh Phương xúc động, nhìn nữ tử vẫn luôn trung thành canh giữ bên cạnh mình từ đầu đến cuối.
Hắn đưa tay ra, chạm nhẹ vào gò má non mềm dưới mặt nạ của đối phương.
“Hiềm nghi?... Nơi này là Thứ Đồng, không phải Đại Đô, càng không phải là Chân Phật tự.”
“Chỉ cần giải quyết những người biết chuyện ổn thỏa thì mọi chuyện sẽ bình an vô sự thôi...”
“Công tử!” Đồng tử Trương Chân Hải co rụt lại, nghe ra được hàm ý chân chính của câu nói này.
*
*
Chùa Tây tông, Vọng Hải tự.
Trụ trì Vọng Hải tự là thiền sư Vọng Hải của Tây tông – Không Tướng.
Không Tướng xuất thân từ Chân Phật tự, chỉ đứng sau thế hệ cao tăng không chữ lót Nguyên.
Người này vô cùng mạnh mẽ, tướng mạo xấu xí, tính tình lại càng hung bạo. Ngay cả trong Chân Phật tự, cũng là một trong số ít những người cực kỳ không được chào đón.
Vì vậy, đã bị ném thẳng một mạch đến Thứ Đồng, chịu trách nhiệm sàng lọc những mỹ nhân ở nước ngoài cho Thập Lục Thiên Ma Vũ.
Lúc này ở trong Vọng Hải tự.
Hai tay Không Tướng ôm lấy hai thiếu nữ yểu điệu, trên người ba người không một mảnh vải.
Ngoài ra còn có mấy nữ tử đang uyển chuyển nhảy múa trong cung điện bên dưới.
Chỉ là những nữ tử này cũng không mặc bất kỳ quần áo nào.
Một số nữ tử khóe mắt rưng rưng, nhưng lại không thể không cố gắng duy trì tư thế nhảy múa.
Điều khác biệt nhất là tất cả nữ tử này đều không phải tóc đen, mắt đen, trong đó một số tóc đỏ, một số tóc vàng và một số để tóc dài màu lanh.