“Ngươi ngươi!”
“Thứ Đồng ta còn có thủ giáo Trương Ảnh Trương đại nhân! Năm ngoái quét ngang thế lực Mật giáo, cả bầu không khí trong Thứ Đồng vì đó mà thanh bình, Ngọc Hải bang có mạnh hơn đi nữa, nếu là Trương đại nhân ra tay, nhất định có thể tuỳ tiện lật tung quét sạch!”
Một người khác không cam lòng đứng lên nói.
“Thật coi là thế lực Mật giáo dễ đánh như vậy? Vậy Trương Ảnh Trương thủ giáo xuất thân từ Thiên Bảo cung, chỉ tu văn công, cho dù có võ công cũng chỉ đủ lưu thông chút máu ứ đọng. Ngươi xem thử coi bây giờ Trương thủ giáo còn ầm ĩ nữa không? Chỉ sợ sau lưng đang sứt đầu mẻ trán lo lắng thế lực lớn của Mật giáo nhằm vào hắn đi?”
Có vẻ như râu quai nón hiểu rõ không ít tin tức, ăn nói trật tự rõ ràng, rành mạch dễ hiểu.
Trương Vinh Phương ở một bên nghe được khẽ nhúc nhích trong lòng.
“Nói như vậy, xem ra các hạ không nhìn trúng ai, ngươi nói mình mới là cao thủ thật sự à?” Hắn lên tiếng mỉm cười hỏi.
Lúc này hắn mang mặt nạ da người, thân hình cũng vì ngạnh công đến viên mãn không còn tráo môn mà hơi rút nhỏ một vòng, có vẻ như không đáng chú ý.
Hoàn toàn không ai có thể nhận ra hắn chính là người tên Trương thủ giáo Trương Ảnh.
“Ngược lại là ngươi có con mắt tinh tường.”
Râu quai nón thế mà thoải mái thừa nhận.
Sắc mặt hắn ta có hơi tự đắc, nhấp một ngụm nước trà.
“Thực ra Thứ Đồng nơi đây, nếu ta là phủ đốc, tuyệt đối sẽ không thông đồng làm bậy với Ngọc Hải bang, nhìn coi Ngọc Hải bang suốt ngày làm những thứ gì? Nếu đều là đoạt lấy hợp pháp, có thể nuôi nổi đám người và cao thủ khổng lồ như vậy à?”
“Chiếu theo lời nói của các hạ, các hạ tự nhận thực lực còn mạnh hơn phủ đốc đại nhân?” Một người nhịn không được cười nhạo nói.
“Ha ha.” râu quai nón vừa nặng nề đặt chén trà trong tay xuống.
Ầm.
Hắn ta buông tay ra, chén trà thế mà bị khảm vào chính giữa bàn gỗ thật sâu, không nhúc nhích tí nào. Mà tự thân chén trà lại không vỡ!
Chiêu này lập tức khiến chung quanh chợt hít sâu một hơi, vốn dĩ là có người còn muốn đứng dậy cãi lại, cũng không khỏi tự chủ đè suy nghĩ xuống.
Trương Vinh Phương ở một bên cũng hơi sững sờ.
Một chiêu này, cho dù là hắn cũng không làm được.
Hắn có thể dùng một bàn tay đập nát bàn gỗ, cũng có thể một chiêu đào ra một cái hố, nhưng thủ thuật tinh tế xảo diệu như vậy, còn thật không thể làm được.
“Thân thủ thật lợi hại!” Hắn không nhịn được lên tiếng tán thưởng.
“Chỉ là tài mọn, ít thấy nên hiếm lạ.” Sắc mặt râu quai nón dửng dưng. “Cho nên vừa nãy ta mới nói, thiên hạ rộng lớn, không thiếu cái lạ.”
“Cao thủ càng như mây như mưa, vô số kể. Kiến thức của các ngươi nhìn như không tệ, nhưng thật sự nói rõ ra thì chính là người mù, trợn mắt cũng không nhìn rõ được gì.”
Hắn ta thở dài một tiếng, hình như rơi vào hồi ức.
“Nhớ năm đó, ta có học được có chút thành tựu, dương dương tự đắc, bắt đầu du đãng thiên hạ, lại đột nhiên gặp được cao thủ Hắc Bảng Nanh Nguyệt Câu, vừa chiến vừa trốn, sau đó biết được lý lẽ thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân.”
“Cao thủ Hắc Bảng?”
Mọi người lại một hồi than nhẹ, rõ ràng cũng bị giật mình bất ngờ.
Trong đó không ít người có gia tài rất dồi dào, lúc này ánh mắt nhìn râu quai nón cũng trở nên nóng rực lên.
Gần đây uy thế Ngọc Hải bang ngày càng hùng mạnh, không ít người giàu có cũng cảm giác tăng trưởng nguy cơ trong lòng, muốn thuê cao thủ trấn trạch.
Điều này cũng dẫn đến cao thủ quân nhân trên mặt dồn dập cung không đủ cầu.
Bây giờ nếu râu quai nón thật sự như lời hắn ta nói tới, có thể đào thoát dưới tay cao thủ Hắc Bảng, vậy…
Trương Vinh Phương bên cạnh cũng kinh ngạc trong lòng, y bào trên người đối phương dày đặc, Ám Quang Thị Giác của hắn không thấy rõ nội tình, hình như bộ mặt là dịch dung.
Nếu người này thật sự có thể thoát khỏi dưới tay cao thủ Hắc Bảng, tất nhiên thực lực không yếu.
“Xin hỏi tiên sinh, rốt cuộc cao thủ Hắc Bảng mạnh ở chỗ nào?” Một người nhịn không được mà mở miệng hỏi.
“Đúng vậy, vị tiên sinh này, chúng ta thường thường nghe nói thực lực cao thủ Hắc Bảng cường hãn, nhưng đến ngọn nguồn là mạnh ở đâu? Ngài có thể cẩn thận nói một chút không?” Lại có người đứng dậy chắp tay tôn kính hỏi.
“Các ngươi có biết, một đường võ đạo có thể chia thành ba giai đoạn trọng đại.” Râu quai nón nghiêm mặt nói.
Mọi người nhao nhao lên tiếng hỏi.
“Ba giai đoạn, giai đoạn một, chính là chế độ cửu phẩm trong mắt người thường. Phàm là ở trong cửu phẩm đều là giai đoạn một.”
“Mà giai đoạn hai, thì là Siêu Phẩm.”
“Giai đoạn ba chính là Cực Cảnh! Mà cao thủ trong Hắc Bảng, thì có không ít là cao thủ Cực Cảnh!”