TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 765: Linh quang (2)

“Hửm, hay là viết cho sư phụ một lời đi, trước đây ta vẫn rất muốn đánh với Ma Ưng, nhưng cẩn thận nghĩ lại, bây giờ ta còn trẻ tuổi, vẫn đang lên cao kỳ, lỡ như đánh không lại thì tiêu đời. Hay là đợi thêm mấy năm lại nói.”

Một đồ đệ Chúc Vạn Quốc của Thiên Giáo Minh đã lợi hại như thế, bên cạnh có một đống cao thủ. Nếu đổi thành sư phụ hắn ta hăng hái qua chỗ này, Trương Vinh Phương cẩn thận suy nghĩ một chút, cảm thấy mình thích chém giết tất thắng. Nếu khả năng thua quá lớn, vậy chơi không vui.

Lúc này, hắn ngồi xuống cạnh bàn đọc sách, nhanh chóng thêm nước, mài mực, bày giấy, nâng bút. Sau đó bắt đầu viết thư.

Đệ tử Trương Ảnh kính bái Sùng Huyền sư tôn: Linh nguyên tháng sáu năm thứ mười bảy, Thứ Đồng liên tục xảy ra đại án, nguy hiểm đến chỗ Đạo cung của đệ tử.”

Trên thư, hắn viết đủ kiểu mình nhẫn nại trốn tránh khiêm nhường (người còn đang ở động Thiên Cực nên hoàn toàn không biết), không ngừng tìm kiếm khả năng hoà giải, cuối cùng bị buộc bất đắc dĩ, báo xin Tuyết Hồng các phái người đến.

Lúc điều tra đến chỗ người giật dây, Thượng Quan tướng quân đến đây trợ giúp đã mấy lần đề xuất sử dụng pháo kích, cắt con đường phía sau.

Mình vì lo lắng thương tới người vô tội, đã mấy lần cự tuyệt. Mãi đến khi một lần cuối cùng, thuyền sắp thoát khỏi mới không thể không đáp ứng lời đề nghị của Thượng Quan tướng quân.

Cuối cùng thực sự kết thành tử thù với Thiên Giáo Minh không phải hắn không thành thật bổn phận, chỉ muốn tu hành mới là ý định ban đầu của đệ tử.

Rất nhanh đã viết xong một phong thư, hắn cẩn thận xếp lại, giao cho văn thư đạo nhân sao chép hơn mười tờ cùng phân ra mà gửi, để phòng nửa đường thất lạc. Như thế, Trương Vinh Phương mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, trong lòng vui sướng hơn rất nhiều.

Thiên Giáo Minh có lợi hại hơn nữa, thì dù sao cũng có sư phụ Sùng Huyền treo ở đó.

Hắn vẫn nên thành thật ở dưới tán dù, nhanh chóng trưởng thành mới đúng.

*

Trong những ngày kế tiếp.

Trước tiên Trương Vinh Phương nhanh chóng ghi lại sự tình Ma Ưng Thiên Giáo Minh vào thư, gửi qua cho sư tôn Sùng Huyền. Hắn còn tìm đến Thiên Thạch môn, xác định nếu Ma Ưng ra tay, Thiên Thạch môn chủ cũng không đứng một bên quan sát.

Thời điểm này, mấy thứ càng phiền phức hơn thì tự nhiên nên do người có vóc dáng cao hơn chèo chống.

Sau đó hắn lại đặt ra tiếp chuyện thanh trừng tổ chức Bách Thương, giao cho Trần Hãn và Thượng Quan Liên Nguyệt, mình mới hơi thở phào. Quay về lại tiết tấu đời sống ban đầu.

Mỗi ngày tu hành, tập võ, uống trà nghỉ ngơi, tiếp tục tu hành, ngẫu nhiên luyện đan dần dần vững chắc mà tiến lên phía trước. Cuộc sống yên bình như thế, thời gian thoáng như mây bay, nhoáng một cái đã qua.

Trong nháy mắt đã là một năm sau.

Thứ Đồng. Miên Vân cư.

Thời tiết nóng ướt, mấy người bạn trà trong quán trà đều là lưng đơn bạc, áo mỏng, với áo khoác ngoài.

Cho dù là nữ tử, cũng chỉ nhiều thêm áo ngực rộng, áo mỏng không tay không cổ, cứ như vậy, một nhóm người không ngừng cầm quạt hương bồ quạt xếp các thứ không ngừng quạt quạt cho mình.

Trong góc quán trà.

Trương Vinh Phương bưng lên một chén trà lạnh ngọt, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, nước trà mang theo hương vị bạc hà và la hán, chảy vào từ yết hầu đến dạ dày, khiến hắn cảm giác hơi mát mẻ hơn chút ít.

Trong thời gian một năm, mỗi ngày hắn khổ luyện ngạnh công, khiến cho điểm thuộc tính không ngừng tăng lên.

Bây giờ cuối cùng, hắn đã luyện Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện hoàn toàn đến cực hạn, cũng là cửu phẩm Phá Hạn. Còn luyện được trạng thái cực hạn mới thuộc về ngạnh công.

Tráo môn cũng đã bù đắp toàn bộ.

Không chỉ như vậy, hắn thử tất cả ngạnh công mình có thể tìm thấy, phàm là có thể tăng cường đối với thân thể mình, đều luyện đầy toàn bộ.

Bây giờ, một thân ngạnh công, phòng ngự đã đến cấp độ gọi là đao thương bất nhập.

Nhưng đây chỉ là đao thương bình thường, đổi thành súng kíp và thần binh lợi khí thì vẫn khó mà nói. Trình độ này đã là cực hạn ngạnh công có thể làm được lưu truyền bên ngoài.

Tiếp theo, chính là bắt đầu bồi đắp giá trị sinh mệnh toàn lực.

Trương Vinh Phương thu hồi suy nghĩ, thở hắt ra, so sánh với tiến độ ngạnh công, thực ra hắn quan tâm các bậc Tông Sư Cực Cảnh truyền thống ứng đối với võ giả Bái Thần ra sao hơn.

Lúc trước Đế Sư Đạt Mễ Nhĩ làm sao có thể đánh bại nhiều võ giả Bái Thần có tố chất thân thể khoa trương như vậy, rồi trèo lên đệ nhất.

Một năm nay, hắn kiểm chứng nhiều mặt, luôn cảm giác, trong lĩnh vực phạm vi Cực Cảnh, hình như còn ẩn giấu thông tin mấu chốt khác nữa.

Với lại, hình như thông tin tài liệu trong mật tàng Thiên Nữ Đông tông để lại cho hắn không quá đầy đủ.