TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 755: Truy tìm (1)

Trương Vinh Phương không có ngừng lại, tiếp tục đến căn phòng kế tiếp.

Tổng sản lượng khí huyết có thể thể hiện qua phẩm chất, tốc độ chảy của huyết quản, cùng với phương diện màu sắc bên trong thị giác.

Thế nên hắn nhìn đến mức quá nhiều, cũng đại khái có thể phân biệt ra được độ sâu cạn của thực lực đối phương.

Đương nhiên, võ giả Bái Thần khác nhau, mạch máu kinh mạch của bọn họ đều là màu đỏ hỗn loạn với màu bạc, tương đối quỷ dị.

Chốc lát sau, tính bí mật vốn từ Linh Xà Thân Pháp ban đầu khiến hắn không làm kinh động bất luận kẻ nào, chỉ mấy phút đồng hồ, hắn đã tra xét hết toàn bộ các căn phòng.

Cuối cùng.

Trong phòng xếp hạng thứ ba đếm ngược trong doanh địa, ánh mắt Trương Vinh Phương bỗng ngưng tụ.

"Tìm được rồi!"

Phụt.

Cửa phòng bị Ưng Trảo Công đâm thủng bóp gảy then cửa, hắn mạnh mẽ xông vào, bắt một người còn đang ngủ say trên giường rồi xoay người rời đi.

Trên giường còn có một nữ tử thanh tú nằm ngủ, nàng hoàn toàn không phát hiện ra bên cạnh mình thiếu một người.

Rất nhanh cửa phòng lại đóng lại.

Trương Vinh Phương dẫn theo nam tử, tiến hành thân pháp, lặng yên không tiếng động trượt rời khỏi doanh địa giống như cự mãng

Một tay hắn nhấc nam tử, tay còn lại cầm khăn ướt thuốc mê đã chuẩn bị xong từ lâu, đang che trên chỗ miệng mũi nam tử kia.

Chỉ là vài giây, đã chạy ra ngoài mấy chục mét.

Hắn bỗng dừng bước, lấy ra một cái còi và thổi nó.

Tiếng chim hót quái dị nhất thời truyền mở ra.

Rất nhanh, thân hình Trương Vân Khải chớp lóe hướng về bên này, rơi xuống đất đi tới trong rừng.

"Nhanh như vậy!?" Lão ngạc nhiên nhìn Trương Vinh Phương nắm một nam tử trong tay.

"Không vội, ta đi xem một lần nữa, ngươi giúp ta trông coi một lát. Chú ý đừng phá da mặt dịch dung của bọn họ, nó sẽ khiến những người này trúng độc bỏ mình."

Trương Vinh Phương căn dặn một tiếng, xoay người lại biến mất trong rừng.

Trương Vân Khải nhìn nam tử trần truồng trên mặt đất, cái này...

Trương Vinh Phương mới vừa tìm được doanh địa... trước sau còn chưa tới được mười phút nữa...

Thế nên không hổ là Đạo tử sao?

Lão đè nỗi kinh ngạc trong lòng, tiến lên cẩn thận kiểm tra nam tử trên mặt đất.

Rất nhanh, lão quả là phát hiện ra chút khác biệt về màu da ở sát biên giới khuôn mặt của đối phương, có vẻ như thực sự là đeo mặt nạ...

"Cái này...!?"

Trong lòng lão rung động, sự khác biệt rất nhỏ như thế mà có thể tìm được người nhanh như vậy? Ánh mắt của Đạo tử hình như có chút lợi hại đấy...

Phụt, phụt.

Đột nhiên có hai tiếng vang.

Trương Vân Khải ngẩng đầu nhìn lên, lại là hai người hôn mê, một nam một nữ bị ném trên mặt đất.

"Chính là ba người này. Ta đã đi khắp doanh địa rồi. Đi thôi, trở về thẩm vấn xem sao." Giọng điệu của Trương Vinh Phương mang theo vẻ thất vọng.

Thật ra hắn muốn tìm một cao thủ để thỏa mãn tâm nguyện, chém giết vận động một phen.

Nhưng tiếc là... tất cả mọi người ở đây đều yếu nhớt.

Mặc dù có yếu nhớt thật, nhưng khi bắn chùm súng kíp cung nỏ thì vẫn rất có uy lực.

Nhưng vẫn là không tận hứng bằng việc một mình đấu với cao thủ.

Thế giới này khô khan nhàm chán như thế, dẫn đến phương thức giải trí duy nhất của hắn hiện giờ, chính là quyết đấu với cao thủ cường địch.

Trương Vân Khải không nói nên lời, nhìn ba người trên mặt đất, bỗng nhiên cảm giác lần này mình qua đây có phải là có chút dư thừa không.

"Thân thủ tốc độ này của ngài, nếu không chúng ta đi tổng bộ Lâm Lang hội dạo chơi xem?" Lão không biết nói gì.

"Ngươi biết ở đâu không? Nghe nói nằm ngoài ít nhất mấy trăm hải lý, biển rộng mênh mông, ngươi đi đâu tìm? Thuận gió đi qua đều mất rất nhiều ngày đi?"

Trương Vinh Phương không phải là đứa ngây ngô không gì không hiểu.

Đi tới Thứ Đồng lâu như vậy, tốt xấu gì hắn cũng hiểu được tốc độ thuyền biển đại khái của thời đại này.

Mấy trăm hải lý, thuyền biển nhanh nhất cũng phải chạy vài ngày mới có thể tới.

Chớ nói chi là còn cần tìm kiếm khắp nơi.

Hắn không có nhiều thời gian để hao phí như vậy.

"Ta thì không biết ở đâu, nhưng bọn họ biết đấy." Trương Vân Khải chỉ ba người trên mặt đất.

"Theo ta được biết, Lâm Lang hội bọn họ vẫn luôn đào tạo chim biển như là công cụ đưa tin."

"Trước thẩm vấn xem sao, nếu như phải thì động thủ, nếu không phải, đều đến nước này rồi, phải đi rút củi dưới đáy nồi."

Trương Vinh Phương mỉm cười. Hắn nhấc hai người lên, xoay người đi đến hướng thuyền nhỏ.

Trương Vân Khải nhấc một người đi theo ở phía sau.

Không hề chậm trễ chút nào, khi hai người bắt được ba người trở lại trên tàu biển thì lúc này doanh địa trên đảo đã sôi sùng sục.

Nhiều đội nhân mã giơ cây đuốc, kêu to tìm kiếm xung quanh.

Tiếng còng gõ cảnh báo gõ liên tiếp không ngừng bay tới.

Mà mấy người Trương Vinh Phương đã lên thuyền biển chạy về nơi xa từ lâu.

*