TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 546: Điểm đột phá (3)

“Bởi vì Bái Thần tuy tốt, nhưng một khi đã Bái Thần thì vĩnh viễn định hình, không thể thay đổi được nữa. "

“Cho nên, hắn cũng không ngờ rằng sẽ có chuyện đột ngột xảy đến?” Trương Vinh Phương hiểu ra.

"Đúng vậy. Nguyệt Vương là thủ lĩnh của Cảm ứng môn, chỉ những người có khí phách thực lực mạnh nhất mới đủ tư cách đảm đương.

Nhưng đó là cách đây nhiều năm mà bây giờ Cảm Ứng môn chỉ là tàn cát. Từ lâu không còn huy hoàng như năm đó rồi.” Nhạc Đức Văn giới thiệu sơ lược.

"Đã hiểu, nói cách khác, thực ra công pháp này có thiếu hụt rất lớn." Ít nhiều Trương Vinh Phương có chút tiếc hận.

"Ngươi đã hiểu là được, nếu không mà muốn luyện, có thể chỉ luyện cảnh giới thứ nhất. Như vậy tổn thương đối với cơ thể sẽ nhỏ rất nhiều." Nhạc Đức Văn gật đầu.

"Đệ tử đã hiểu. " Trương Vinh Phương đáp.

"Được rồi, cho ngươi thẻ bài, ta đi trước. Có vấn đề gì, nếu ta không ở đó, có thể viết tờ giấy bình luận trong lầu nhỏ. Ta nhìn thấy lại về."

Thanh âm chưa dứt, Nhạc Đức Văn đã biến mất không thấy người nữa.

Tốc độ thân pháp nhanh chóng, Trương Vinh Phương không có chút cảm giác nào.

Ngược lại là hắn không bất ngờ gì.

Chỉ là hắn quay đầu lại, ánh mắt nhìn về phía Kim Thiềm công lộ ra suy tư.

Nguyệt Vương có thể có tư duy tiên tiến vượt xa người thường kết hợp hệ thống võ học, sáng chế kỳ công như thế vào nhiều năm trước.

Có thể thấy Cảm Ứng môn năm đó lớn mạnh vinh quang dường nào.

‘Mặc kệ làm sao, giảm thọ đối với những người còn lại chính là tổn thương lớn nhất, nhưng với ta mà nói chỉ cần điểm thuộc tính đủ nhiều, tuổi thọ cũng có thể dùng sinh mệnh đắp lên!'

Hắn quả quyết cầm lấy phần ấn lục bản công pháp này, đứng dậy rời khỏi Ô Vân các.

Tìm được công pháp rồi, tiếp theo, hắn dự định thử hiệu quả của công pháp này.

Thế cục bây giờ, cho dù Thải Linh phù lấp đầy Phá Hạn, cũng nhiều lắm là Siêu Phẩm thôi, ngay cả Tông Sư cũng không được tính, hoàn toàn đừng nghĩ tới làm ra chuyện gì với cục diện lúc trước.

Muốn làm chuyện tốt thì phải có công cụ tốt, nhân lúc bây giờ Tổ Đình Đại Đạo Giáo thuận tiện các loại điều kiện, trước tiên hoàn thiện chuyện liên quan đến điểm thuộc tính cho tốt mới là vương đạo.

Trong thời gian mấy ngày tiếp theo.

Mỗi ngày Trương Vinh Phương đều tập trung toàn thân toàn tâm vào giai đoạn thứ nhất của Kim Thiềm công.

Cảnh giới thứ nhất tên là Ẩn Nguyệt, có tổng cộng ba tầng.

Tầng thứ nhất, sử dụng dược vật bình thường cường hóa cường độ phần ruột trong cơ thể.

Tầng thứ hai, sử dụng dược vật hi hữu tăng biên độ tính kháng axit của vách dạ dày.

Tầng thứ ba, sử dụng bảo dược tăng cường năng lực tiêu hóa của dạ dày và dịch tiêu hóa trên phạm vi lớn.

Tất nhiên nguyên văn không phải như thế, đây là nguyên lý do Trương Vinh Phương tổng kết ra.

Vừa vặn, thời gian những ngày gần đây, hắn vừa có thêm một điểm thuộc tính mới.

Cộng thêm trước đó đã có trọn vẹn năm điểm!

Chỉ cần có thể Nhập Môn Kim Thiềm công, là có thể dùng để nhanh chóng tăng nó lên tới cảnh giới cao.

Hạ tuần tháng bảy, chính nhiệt mùa hè.

Trong một lầu nhỏ Thiên Bảo cung.

Trương Vinh Phương khoanh chân ngồi tại chỗ, trước người bày ra trọn vẹn hơn mười loại dược vật đủ loại kiểu dáng.

Trong đó có nhiều chất lỏng, có nhiều dược tán, còn có các viên đan dược lớn nhỏ.

Bình bình lọ lọ to to nhỏ nhỏ, trên đó cũng dán tên thuốc và thứ tự phương pháp phục dụng.

"Tầng thứ nhất đã cần mười lăm loại dược vật trân quý phụ trợ... Kim Thiềm công, quả thật là mang theo chữ Kim… Quá đốt tiền."

Trương Vinh Phương khẽ lắc đầu.

Hắn lại tìm thêm được lý do không ai luyện công pháp này.

Đốt tiền!

Nhìn những dược vật trước mặt, dùng số lượng đến hơn hai cân. Hình như còn đều là bán ra ngoài.

Chỉ có số rất ít hai loại, là do hắn đang tự luyện chế.

Vì quá mức hiếm gặp, ngay cả bán cũng không có bán.

"Thế này mà trong ghi chép đề là dùng dược vật bình thường, như thế xem ra, Cảm Ứng môn lúc trước quá giàu."

Hắn thở dài, cầm lấy bình thuốc thứ nhất, mở ra, dốc thuốc xuống.

Sau đó là cái thứ hai cái thứ ba. . .

Từng loại từng loại thuốc được đưa vào trong miệng, lúc nào Trương Vinh Phương cũng chú ý đến gợn sóng giá trị sinh mệnh của mình.

Ăn một hơi nhiều thuốc như vậy, không sợ không có khả năng.

Nhưng nghĩ đến chỗ kinh khủng của Linh Lạc, hắn lại khẽ cắn môi kiên trì tiếp tục.

Không bao lâu sau, tất cả dược vật đã vào trong miệng.

Trương Vinh Phương chậm rãi dựa theo ghi chép của Kim Thiềm công, nhúc nhích phần bụng, cảm thụ sức nóng sinh ra từ dược hiệu.

Sau đó dùng ý niệm dẫn sức nóng kia lưu chuyển khắp dạ dày.

Mấy phút sau, kết thúc dẫn đạo.

Hắn lại bắt đầu phục dụng lần thuốc thứ hai.

Những thuốc này, mỗi một lần tu hành là cần phải phục dụng một lượng.

Nhiều dược vật như vậy vào trong bụng, tuổi thọ không rút ngắn mới là lạ.