TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 533: Gần (1)

Trương Vinh Phương nhìn lòng bàn tay của đối phương thậm chí còn không có một vết đỏ nào, im lặng.

Linh Lạc và Linh Vệ mà hắn gặp trước đây đều không có thần trí.

Đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với một Linh Lạc đã được chuyển hóa thành công.

Nhưng… một khoảng cách chênh lệch như vậy…

“Đừng nản lòng, hiện tại ngươi đã ở cảnh giới Nguyên Anh, võ công cũng có thực chất là Siêu Phẩm, tuy không có bí dược, không xem như là Siêu Phẩm chân chính.

Nhưng không thành vấn đề, đợi sau này…” Nhạc Đức Văn vuốt râu, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong.

“Sau này, đợi đến khi ngươi đến Luyện Thần hậu kỳ, sẽ có thể một lần chuyển hóa trở thành Linh Tướng. Khi đó, sẽ thực sự nổi danh thiên hạ!”

“Đệ tử hiểu rồi!” Trương Vinh Phương nghiêm túc hành lễ, đáp: “Sư tôn, đệ tử vẫn còn có thắc mắc.” Hắn lại nói tiếp.

“Ngươi nói đi.” Nhạc Đức Văn vừa nghĩ tới tương lai bản giáo sẽ có thêm một vị cường giả Linh Tướng, đến lúc đó lại có thêm chính mình. Một môn phái có hai vị Linh Tướng, uy phong, khí phách biết nhường nào!

Khi đó, cũng sẽ là ngày Đại Đạo Giáo đè ép Chân Nhất Giáo.

“Xin hỏi sư tôn, Linh Lạc không chết, không sợ bị thương, lẽ nào thật sự bất khả chiến bại sao?” Trương Vinh Phương hỏi vấn đề nhạy cảm nhất này.

“Câu hỏi này” Nhạc Đức Văn khẽ mỉm cười.

Hắn nhìn về phía Minh Nguyên.

“Ngươi nói đi. Dù sao ta cũng không phải là Linh Lạc.”

Minh Nguyên cung kính hành lễ với Nhạc Đức Văn, sau đó quay sang Trương Vinh Phương.

Khuôn mặt hắn ta khá anh tuấn, nhưng làn da quá trắng, mà lại không có râu, da thịt trên người mịn màng như một trinh nữ.

Khi nhìn chằm chằm vào Trương Vinh Phương, trong đôi mắt bình tĩnh của hắn ta mơ hồ ẩn chứa hờ hững.

Đó là một kiểu hờ hững không quan tâm đến mọi thứ bên ngoài ngoại trừ mệnh lệnh.

“Linh Lạc, nói một cách chính xác, là một loại nghi thức linh hóa. Loại nghi thức này, đối với người bình thường, quả thực là bất tử.”

Hắn nghiêm túc trả lời.

“Cho dù trong chốc lát phải chịu công kích vượt quá cực hạn cường độ thân thể, thân thể bị đánh nát, cũng có thể nhanh chóng hồi phục.”

“Người thường? Chẳng lẽ còn có ngoại lệ?” Trương Vinh Phương trầm giọng hỏi.

“Đương nhiên.” Minh Nguyên nói tiếp: “Nền tảng của Linh Lạc nằm ở việc linh hóa kinh mạch toàn thân, làm cho thân thể vững chắc, kinh mạch sau khi linh hóa không sợ tất cả các công kích thông thường.

Cho dù lửa đốt, đao chém, kịch độc, băng đá đều vô nghĩa. Nhưng…” Hắn ta dừng lại một chút, nhìn vẻ mặt tập trung của Trương Vinh Phương, tiếp tục nói.

“Nhưng, chúng ta sợ những cường giả cũng đã linh hóa. Bởi vì linh hóa cũng phân cao thấp, phân chia trận doanh. Người mạnh hơn có thể phá hủy linh hóa của người khác.”

“Nói cách khác, Linh Lạc sẽ bị đánh bại bởi Linh Lạc mạnh hơn sao?” Trương Vinh Phương đã hiểu.

“Ừ.” Minh Nguyên tích chữ như vàng.

“Vậy nên, đệ tử ngoan, Linh Tướng đỉnh cao mới chính là đỉnh cao của tất cả võ lực.” Nhạc Đức Văn mỉm cười, cất giọng nói.

“Võ công, xét cho cùng, chỉ có thể sử dụng trong cuộc đối đầu với lực lượng và thân pháp tương tự. Nếu một người lớn chiến đấu với một đứa bé, cho dù đứa bé sử dụng các chiêu thức khác nhau như thế nào, kết quả đều sẽ giống nhau.”

Trương Vinh Phương im lặng.

Từ rất lâu trước đây, hắn đã bắt đầu luyện võ, sau đó nhìn thấy toàn bộ quá trình tượng thần kia linh hóa người.

Trong lòng bỗng có một cảm giác khủng hoảng sâu sắc.

Giờ đây, cảm giác khủng hoảng này cuối cùng đã được xác nhận.

“Nhưng đừng nản lòng. Khi ngươi và những người khác đều là Linh Tướng thì tác dụng của võ công mới có thể thể hiện được. Tại sao các môn phái đều chủ trương hình thành môn phái riêng, dung hợp hệ thống võ đạo riêng, mới có thể bước vào Siêu Phẩm?

Bởi vì chỉ khi hòa làm một thể, hình thành võ đạo của riêng mình, mới có thể sau khi Bái Thần linh hóa, tái tạo lại mọi thứ của bản thân, cùng nhau nâng cao võ đạo.”

Nhạc Đức Văn tiếp tục nói.

“Đương nhiên, ngươi có thể không cần phải để ý đến những thứ này, dù sao đến cuối cùng ngươi cũng không cùng đẳng cấp với người khác.

Hơn nữa Đại Đạo Giáo ta không theo đuổi những thứ này. Trong thiên hạ, chỉ có một số thế lực có Linh Tướng.

Chân Nhất Giáo, chúng ta, ngoại giáo, Phật môn Tây tông, Hắc Thập Giáo, Thiên Tỏa Giáo.

Còn lại hình như không còn nữa. Có thể còn có ẩn giấu, nhưng những thứ này là nội tình mà Đại Linh đã tích lũy trong nhiều năm.”

Lão phất tay một cái.

Minh Nguyên lập tức cúi đầu, lẳng lặng xuống lầu, rời đi.

Sau khi Minh Nguyên đã rời đi hẳn, Nhạc Đức Văn mỉm cười nhìn về phía Trương Vinh Phương.

“Được rồi, không nói chuyện này nữa, nếu hôm nay ngươi đã đến đây rồi, vậy thì đúng lúc thay đổi Quan Hưng Công đi.”

“Thay đổi?” Trương Vinh Phương sửng sốt.

Vừa rồi dòng suy nghĩ của hắn vẫn đang về linh hóa, đột nhiên nghe được lời này liền không phản ứng kịp.

“Ý ngài là Đại Đạo Giáo ta còn có những văn công khác sao?”