TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 508: Trắc (3)

Đạo bộc giới thiệu sơ lược.

"Sư huynh muốn tìm Thanh U đạo nhân, là đan sư lão gia thường trú ở hỏa động số 134. Ngài chỉ cần phải dựa theo số thẻ kim loại ở ngoài cửa động, tìm từng cái một là được rồi."

Trương Vinh Phương hiểu rõ gật đầu.

"Đa tạ sư đệ." Hắn tiện tay đưa cho đối phương một khối bạc vụn.

Nhất thời thần sắc trên mặt hắn ta nhu hòa rất nhiều.

"Ngoài ra xin sư huynh hãy chú ý, nếu các đan sư đang luyện đan, người ngoài mà đột nhiên quấy rối, là sẽ tức giận vô cùng đấy.

Mà nếu tấm biển treo bên ngoài hỏa động bị lật thành mặt trái, thì có nghĩa là đang luyện đan. Xin huynh hãy cẩn thận chờ đợi."

Quả thực tiền nào của nấy.

Lúc không đưa tiền trước đó thì không nói, trên mặt Trương Vinh Phương lộ nụ cười mỉm, hiểu rõ gật đầu.

"Đa tạ!"

Đạo bộc cầm tiền, tâm tình thoải mái xoay người rời đi.

Thật ra có thể đi vào Đan đường thì có ai thiếu chút tiền đó? Mấu chốt là thái độ.

Trả thù lao, có thể đại biểu thái độ cảm tạ của đối phương khá tốt.

Chờ đạo bộc rời đi rồi, Trương Vinh Phương quan sát trong chốc lát ở trước cửa chậu tụ lửa.

Từng đạo nhân mặc áo bào đen đi lại vội vã, mang theo đạo đồng và đạo bộc bước nhanh ra vào.

Trên thân những người ấy đều treo thẻ màu bạc, trên đó có khắc chữ đan.

Chính hắn cũng nhận được một tấm thẻ từ đạo bộc vừa rồi, có màu đen.

Trên đó khắc chữ đồng.

Đây là thẻ thân phận của đạo đồng.

Nhìn một hồi, Trương Vinh Phương theo dòng người tiến vào chậu tụ lửa.

Dọc theo thang đá xoắn vòng xuống dưới, rất nhanh hắn đã xuống tầng hai.

Chậu tụ lửa, quan sát từ bên trên thì chính là một hố đất thật lớn.

Bên bờ hố được tu chỉnh đầy đủ, xây nên từng hang đá luyện đan lớn nhỏ không đều.

Nhìn từ xa, giống như một vòng tròn chạm rỗng cực lớn, mỗi cái vòng chạm rỗng chính là một cái hang đá.

Trương Vinh Phương nghỉ chân dừng lại trước một hang đá trong đó, cúi đầu nhìn số thẻ treo ngoài cửa.

Nền đen chữ trắng, số 134, không có lật trái.

Đại biểu cho không phải đang luyện đan.

"May quá."

Nhìn cửa gỗ trước mặt, Trương Vinh Phương vươn tay, khe khẽ gõ một cái.

Cộc cộc cộc.

Không ai trả lời.

Hắn chờ một hồi, lại đưa tay gõ.

Lần này có người đáp lời.

"Cửa không khóa, mời vào."

Trương Vinh Phương nhẹ nhàng đẩy cửa gỗ ra.

Một cách bất ngờ là, cái cửa gỗ đó trông thì rất nặng, nhưng khi đẩy ra lại không có một tiếng vang nào cả, rõ ràng là chế tác hoàn mỹ, bảo dưỡng rất tốt.

Trong hang đá, một luồng sóng nhiệt theo cửa đẩy ra vọt tới trước mặt.

Bên trong một đạo nhân râu dài màu đen đeo đạo kế, người mặc áo bào đen đang tập trung tinh thần nhìn đan lô cháy hừng hực phía trước.

Cả cái đan lô có màu đỏ sậm, mặt ngoài có khắc tùng văn tiên hạc, tự phù hoa văn lộn xộn.

Nhưng rất nhiều hoa văn đều bị hun đen, nhìn không rõ cho lắm.

Trên đỉnh đan lô có hai cái lỗ tai dài, một cái cái lỗ tai hợp với ống dẫn khói nơi vách tường, một cái lỗ tai đang đắp che, có vẻ dùng để thêm nguyên liệu.

Bên trong hang, trừ đạo nhân ra thì còn có một nữ tử tóc hồng, mắt xanh da trắng, mặc đạo y màu lam tinh khiết của đạo đồng, đang chuyên tâm dùng chày giã thuốc nghiền thuốc.

"Xin hỏi có phải ngài là Thanh U đạo trường?" Trương Vinh Phương ôm quyền thi lễ: "Đệ tử Trương Ảnh, đến Đan đường đưa tin."

"Bây giờ ngươi là Kim Đan kỳ?" Đạo nhân mặc đạo bào đan sư duy nhất đương nhiên chính là Thanh U, hắn ta cũng không quay đầu lại, tùy ý hỏi một câu.

"Đúng vậy, đệ tử đã nhập Kim Đan hơn một tháng." Trương Vinh Phương chăm chú trả lời.

"Ừ, nếu đã tới, thì nhập môn, nhìn nhiều, hỏi ít, chờ sau khi kết thúc rồi, có thể tìm Thùy Khê học tập.

Với tư cách là đạo đồng của Đan đường, đặc biệt là đạo đồng nội đường, thứ cần cũng không phải tùy tùy tiện tiện người nào cũng có thể làm được."

Thanh U đạo nhân quay đầu lại, nhìn về phía Trương Vinh Phương.

"..."

Sau đó, hắn ta nhìn Trương Vinh Phương cao một mét chín lăm, giật mình.

Bóng người cao to của đối phương, bị ánh lửa chiếu lên trên người, trên mặt của hắn ta, có vẻ lay động mà vặn vẹo.

"Đạo trưởng? Có vấn đề gì sao?" Trương Vinh Phương không rõ ràng cho lắm, hoạt động hai đầu cơ bắp.

"..." Cái quỷ gì thế, ta muốn đạo đồng cơ mà!

Đạo đồng!!

Thanh U đạo nhân không nói được gì, nhìn Trương Vinh Phương có vẻ mặt tang thương, cùng với chiều cao ít nhất phải cao hơn mình một cái đầu.

Còn có cơ thể to con khổng lồ ấy...

Đạo đồng là phải làm tóc đồng tử đấy!!

Nhìn Trương Vinh Phương trước mắt, trong đầu hắn ta tự động thêm cho đối phương kiểu tóc của đồng tử...

Một cơn rùng mình ớn lạnh nhất thời xông lên đầu.

Trong lòng Thanh U bỗng nhiên tâm ý nguội lạnh.

Tuy hắn ta đã sớm biết, vị trí đạo đồng bên cạnh đan sư không thể do đan sư tự mình làm chủ, đều là nhiều nhà quan hệ nhét vào học tập mạ vàng.