Cả hai cũng cấp tốc thở dốc, mồ hôi toàn thân trút ra như tắm.
Nhưng bất kể là ai, cũng không phá huỷ mặt nạ đối phương trước.
Cái này giống như là ăn ý khó tả nào đó.
"Hình như là ta đã hiểu, tại sao Thanh Giác lại chết trong tay ngươi...." Tiết Thành Ngọc trầm giọng nói.
Dân chúng chung quanh nhao nhao rời xa tránh né. Chỉ có một ít quân nhân gan lớn còn dám vụng trộm thăm dò quan chiến từ trong góc.
Lúc này khắp trên người Tiết Thành Ngọc là tổn thương, vết máu trên người kéo xuống quần dài, có vẻ chật vật cực kỳ.
Trong những thương thế này, mỗi một vết đều ẩn chứa độc tố.
Nhưng đáng tiếc, hắn ta đã trải qua luyện tập kháng độc tố, cộng thêm lúc này hắn ta trong trạng thái cực hạn, tăng tính kháng độc tố trên diện rộng, cho nên cũng không thèm để ý chút thủ đoạn này.
"Ta hỏi ngươi một lần nữa, ai kể ngươi nghe, Thanh Giác chết trong tay ta?" Trương Vinh Phương trầm giọng nói.
Lúc này hắn cũng không dễ chịu, hai tay dùng Ưng Trảo Công, cho dù trải qua chín lần Phá Hạn cường hóa, lại thêm đeo găng tay kim loại, nhưng trong trình độ giao thủ như thế này vẫn không chịu nổi.
Mười ngón đầu ngón tay hai tay hắn đã bắt đầu vặn vẹo mất tự nhiên, run rẩy, có hơi rạn nứt xương.
"Ngươi rất mạnh, có thể dựa vào cửu phẩm đánh tới trình độ này với ta, đã là ngàn dặm mới tìm được một, tài năng xuất chúng." Tiết Thành Ngọc lạnh như băng nói.
"Nhưng đáng tiếc.... ngươi kiệt xuất như thế, hôm nay nhất định chôn vùi ở đây."
"Ngươi cho là ngươi là ai?" Ánh mắt Trương Vinh Phương trầm tĩnh, khí huyết toàn thân dưới sự chống đỡ của Kim Đan, kéo dài bộc phát trạng thái giới hạn liên tục không ngừng.
Nói mạnh miệng thì ai cũng làm được, lúc này mặc dù hắn thảm, nhưng mà chỉ cần hắn thích, lúc nào cũng có thể lui lại.
"Ha ha, tiếp theo, thì để ngươi thật sự hiểu, lực lượng thật sự chúng ta đạt được sau khi vượt qua phẩm cấp...!"
Hai tay Tiết Thành Ngọc lại giao thoa lần nữa, tương hỗ cầm cổ tay tay kia.
Bộp!
Trong chốc lát, mười ngón ngay điểm huyệt vị.
"Nhị trọng Cực Hạn Vô Danh Hương!"
Trong chốc lát, nửa thân trên của hắn ta trên cấp tốc thổi lên, phồng lớn một vòng, nhất là hai tay.
Gần như là cùng một lúc.
Thừa dịp hắn ta điểm huyệt, Trương Vinh Phương đã như con dơi bay nhào xuống, hai cánh tay cũng bành trướng biến lớn.
Lúc trước tất sát mạnh nhất giết chết Xà Vương Hắc Thập Giáo -- gấp năm lần Trọng Sơn, đồng thời được sử dụng ra.
Tầng tầng lớp lớp lực lượng từ toàn thân các nơi trong người Trương Vinh Phương hội tụ lại, dồn từ phía trên mà xuống, tấn công hung mãnh giống như đại bàng săn rồng.
*
*
*
Một lát sau.
Một bóng người máu me khắp người nhanh chóng xông ra cửa thành, rời đi dọc theo quan đạo về phía xa xa.
Áo bào hai tay Tiết Thành Ngọc cũng bị xé nát, lộ ra cánh tay không có một miếng da hoàn chỉnh.
Hắn ta có nằm mơ cũng không ngờ rằng, mình chỉ là đến điều tra một Linh Sứ Kim Sí Lầu.
Lại đánh thành dáng vẻ bây giờ.
Quan binh dọc đường không có một ai dám ngăn cản hắn ta.
Mắt thấy sắp ra khỏi cửa thành, dọc theo quan đạo bước vào sơn lâm phụ cận.
Đột nhiên ba bóng người cao lớn khoác áo choàng đen ngăn cản trước người hắn ta.
"Thân thủ các hạ thật nhanh!" một người dẫn đầu trầm giọng nghiêm nghị nói. "Có hứng thú đánh với ta một trận hay không?"
Áo choàng bị vén lên, lộ ra khuôn mặt Đinh Du của Đãng Sơn Hổ.
Sắc mặt Tiết Thành Ngọc nhăn nhó, bước chân dừng lại, ngẩng đầu nhìn ba người. Nỗi uất nhục trong lòng vừa rồi không thể không thoát ra xông lên đầu.
"Thứ mèo chó nào mà cũng dám chặn đường ta, thật sự nghĩ là ta sẽ không giết người?"
Mặt hắn ta dữ tợn, dậm chân về phía trước, thân hình giống như huyễn ảnh bỗng vòng qua giữa ba người.
"Tam Sinh Ninh Nguyện!"
Ba chưởng ảnh dưới thôi thúc của trạng thái Nhị trọng Cực Hạn, mang theo cực tốc khủng bố, ầm vang rơi vào tim ba người.
Ầm ầm ầm!
Ba người Đãng Sơn Hổ hoàn toàn không thể phản ứng kịp.
Quá nhanh!
Tốc độ như vậy, Đinh Du cũng ý thức được phải phản kháng, nhưng vẻn vẹn chỉ là ý thức.
Hai mắt hắn ta trợn to, tất cả trong mắt đều là sợ hãi.
Một chớp mắt đó, hắn ta điên cuồng cố gắng giơ tay ngăn cản một chưởng kia.
Hắn ta có sức mạnh kinh người, chỉ cần có thể ngăn lại, chỉ cần có thể tới kịp, bất kể là gì thì hắn ta đều có tự tin ngăn cản được.
Đáng tiếc, hắn ta không làm được.
Mặc dù tốc độ hắn ta bộc phát nhanh, nhưng cũng phải nhìn xem so sánh với cấp độ nào.
Quả thực cửu phẩm bình thường không thể so sánh với hắn ta.