TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 435: Ứng (1)

Trương Vinh Phương tức khắc hiểu rõ trong lòng.

Hắn nghĩ tới điểm này.

Kim Sí Lầu ở các nơi đều có hệ thống tử sĩ. Đây là một chi đội ngũ khổng lồ...

Nếu như chi đội ngũ này, đều bị mình nắm trong tay...

Đến lúc đó, cho dù là Siêu Phẩm bình thường, đối mặt sự bao vây tiễu trừ trùng kích của tử sĩ thì cũng không dám tùy tiện động thủ.

Dù sao Siêu Phẩm trừ đám người điên trên Hắc bảng ra, đa số đều có rất nhiều người thân gia tộc.

Trừ phi bọn họ muốn cửa nát nhà tan, triệt để biến thành Hắc bảng. Bằng không tất nhiên sẽ lấy lễ đối đãi với thượng vị giả nắm giữ lượng lớn quân sĩ.

Đến lúc đó... Hắn thậm chí còn có thể thông qua một số thế lực này, giao dịch với Siêu Phẩm ấy, trao đổi bọn họ giúp đỡ mình, tiện đà khiến Siêu Phẩm không cần lo lắng đó sinh ra lòng kiêng kỵ...

Qua trong giây lát, trong lòng Trương Vinh Phương đã hiện lên rất nhiều cách vận dụng liên quan phương diện này.

Một chút ngọn lửa dã tâm bùng lên trong lòng hắn.

Thực lực bản thân quan trọng, thế lực như vậy, cũng quan trọng như thế. Bằng không mình không phân thân được, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra một số chuyện không muốn nhìn thấy sự tình phát sinh.

"Đã như vậy, ta thân là Linh Sứ Kim Sí Lầu phủ thành lộ Đinh Hà, hẳn là có tư cách điều quản lâm thời, thế lực phân lầu các thành toàn bộ lộ?" Hắn trầm giọng hỏi.

"Bình thường cần lệnh đặc biệt của tổng lầu, có điều thời kỳ đặc thù, ngài có thể tuỳ cơ ứng biến." Thanh Tố trả lời. Gần đầy nàng đã học thuộc quy củ ở phương diện này mấy lần.

Thực lực thiếu, vậy chỉ có thể tiếp cận ở phương diện khác.

"Vậy là đủ rồi."

Trương Vinh Phương vươn tay, năm ngón như ngọc trắng nhẹ nhàng mở ra.

"Nếu muốn chưởng quản toàn bộ lộ Đinh Hà, hiện giờ nhân thủ của chúng ta còn thiếu rất nhiều."

Chút cao thủ đó của phủ thành, cơ bản là không có cách đủ cho dã tâm hiện nay của hắn.

Tổng lầu đột biến, tình trạng phía trên khẩn cấp, khiến trong lòng hắn sinh ra cảm giác nguy cơ cực lớn.

Hắn phải nghĩ cách nắm giữ hoàn toàn lực lượng thuộc về chính mình... Kim Sí Lầu, cuối cùng là dựa vào cấp trên.

Những người này, cũng đều là trung với Kim Sí Lầu, mà không phải trung với hắn.

Thế nên...

Hạng người gì, mới nguyện ý trung với hắn, mà không phải trung với Kim Sí Lầu đây??

Trương Vinh Phương trong lòng rất nhanh có đáp án.

Lộ Đinh Hà ở bên trong, phủ Vu Sơn thành trì như vậy, có năm tòa.

Thứ hai cỡ loại thành trì vừa và nhỏ, hơn ba mươi tòa, xung quanh huyện trấn không dưới mấy trăm. Mà mỗi một tòa thành trì, đều có một hệ thống bộ phận tử sĩ.

Một số lực lượng này, nếu hắn có thể triệt để nắm giữ trong tay...

"Danh sách trước đó, chỗ Bảo Ninh chắc có kết quả rồi." Vi Lý hồi đáp.

"Đi gọi hắn tới đây." Trương Vinh Phương biết ngoài tầm tay với của mình, khẳng định không có khả năng khống chế tất cả lực lượng của mỗi một thành.

Nhưng chỉ cần hắn thu phục nhân vật mạnh mẽ nhất của mỗi thành, khiến người đó đi quản lý thành trì khác, như vậy cũng có thể dễ dàng quản lý tất cả.

Thế nên, hắn chỉ cần tự hỏi làm thế nào khiến người như vậy chân chính thần phục với hắn.

Hắn ngẩng đầu, lại nhìn lên cái mầm non kia nữa.

Nhưng lại ngạc nhiên thấy, một con chim đỏ nhỏ báo tin đang đứng bên cạnh mầm non, vung mỏ mổ nát đỉnh mầm non, ăn tươi.

*

Hai ngày sau...

Trên quan đạo cách phủ Vu Sơn chỉ có mấy trăm dặm.

Một đội ngũ xe ngựa lung la lung lay đang chậm rãi lái hướng phía bên này.

Đội ngũ có bảy tám thùng xe ngựa, xung quanh mỗi cái thùng xe đều có hộ vệ bước bên cạnh bảo vệ.

Đội ngũ này nhìn giống như là quý nhân xuất hành, nhưng lại không có các loại vận chuyển hành lý khác như là xe trâu.

Còn nếu là thương đội, thì cũng sẽ không dùng phương thức đi bằng xe ngựa, so sánh tính giá cả thì tiền lãi thu về cực thấp.

Nhiều người như vậy, dọc theo đường đi kiểu gì vẫn cần ăn uống, thế nhưng chi đội ngũ này lại chỉ có một chút túi hành lý nhỏ lẻ, vắt ở bên ngựa.

Còn lại thì không còn thứ gì nữa.

Trong một chiếc xe màu đen lớn nhất trong đó.

Một nam tử hơi mập để râu cá trê, mặc bộ cẩm bào xanh đỏ đan xen, trong tay vẫn còn cầm một bức tranh vẽ Thanh Giác tỉ mỉ.

"Không ngờ nhiều năm không gặp... người đi trước lại là tiểu sư đệ..."

Mặc dù nói là Thanh Giác mất tích, nhưng nam tử hiểu tính cách của hắn có thể đoán được, đây là tin người chết.

Một nhà ba huynh đệ bọn họ, ai nấy đều có thiên tư hơn người, tuy Thanh Giác kém hơn một chút, nhưng mạnh hơn xa người thường.

Trước khi rời khỏi sơn môn, Thanh Giác từng để lại cuồng ngôn, không phá gông cùm của Cửu Phẩm, tuyệt không trở về núi!

Mà hôm nay...

Nam tử than nhẹ một tiếng.

"Đáng tiếc... nếu như chờ thêm một chút, thêm một chút nữa thôi, có lẽ là có thể đợi được đại thế thiên hạ chuyển hướng chúng ta.”