Vì vậy, có thể kéo dài lâu hơn.
Về phương diện trái tim, chỉ cần duy trì dùng không quá một vận dụng tổng lượng khí huyết thì sẽ ổn.
Trương Vinh Phương đứng tại chỗ, suy tư một lát.
Ngay lập tức, bước chân xoay một cái, bắt đầu chạy tán loạn trong sân.
Bắt đầu lần lượt sử dụng Súc Bộ, mỗi lần chỉ dùng một nửa lượng khí huyết.
Hắn đang cố gắng kéo dài thời gian sử dụng Súc Bộ, biến nó thành một kỹ năng thông thường duy trì liên tục.
Đầu tiên giảm bớt cường độ mạnh yếu của kỹ năng phá hạn, đổi lại là kéo dài số lần sử dụng và thời gian.
Sau đó lại xem xét kết hợp các kỹ năng phá hạn khác nhau.
Đây mới là phương hướng nghiên cứu chính xác.
Đây mới là phương pháp để tối đa hóa tiềm lực thân thể và hạn mức tối đa gánh nặng.
*
*
*
Mấy ngày sau...
Trong một tửu lâu tên là Phiêu Hương hội lâu ở khu Khê Thành.
Trong bao sương (khán đài riêng) màu vàng nhạt.
Trên tường treo những bức tranh sơn thủy, mỗi một bức đều trang nhã thuần khiết, chỉ có hai màu đen trắng.
Cứ cách một khoảng, lại có những ô cửa sổ giả gỗ màu nâu đỏ được khảm nạm bên cạnh quyển tranh.
Trong bao sương, Lư Mỹ Sa đang tổ chức một tiểu hội tư nhân với đám bạn tốt của mình.
Bốn người bạn thân đang ngồi cùng nhau.
Chiếc bàn nhỏ hình chữ nhật được chia thành đúng hai hàng.
“Mỹ Sa, có chuyện gì mà vội vã gọi chúng ta đến đây vậy?”
Một nữ tử xinh đẹp đeo trang sức tóc hoa cam quýt vàng đang ngoắc ngoắc ngón tay vào họa tiết trang trí cửa sổ bằng gỗ trên tường với vẻ mặt nhàm chán.
“Tụ Tụ, A Bình, Tiểu Long!” Lư Mỹ Sa nghiêm túc vỗ một cái xuống bàn.
“Lần này là chuyện lớn! Rất phiền phức! Ta có thể cần các ngươi giúp!”
“Không rảnh.”
“Cáo từ.”
“Chờ chết đi.”
Cả ba ngay lập tức đứng dậy, chuẩn bị chạy trốn.
“Một hộp Bảo m hoàn!” Lữ Mỹ Sa cắn răng lớn tiếng ra giá.
Cả ba ngay lập tức trở lại vị trí ban đầu.
“Haizz... một hộp không đủ nhét kẽ răng.” A Bình mặc một chiếc váy đỏ và một chiếc khăn choàng trắng, khí chất lười biếng.
“Nghe yêu cầu của ta trước đã!” Lư Mỹ Sa trừng mắt nhìn nàng.
“Được, được, ngươi nói đi.” A Bình xua tay.
“Là như vậy.” Lư Mỹ Sa lập tức nắm bắt cơ hội, nói đầu đuôi gốc ngọn chuyện nàng đã khoác loác, nói bốc nói phét trước mặt ca ca và tẩu tử như thế nào.
“Hôm nay, ca ta lại hỏi ta giới thiệu một nữ tử dịu dàng, xinh đẹp, có tri thức hiểu lễ nghĩa, hiền lành nhà thích hợp cho Trương tiểu đệ đó. Lư Mỹ Sa ta nghĩ tới nghĩ lui. Trong số mấy nghìn người bạn tốt của ta, người duy nhất có thể phù hợp với những điều kiện này, chỉ có ba người các vị thôi!”
Lư Mỹ Sa nghiêm túc vỗ mặt bàn.
“Ba vị hảo hán! Chỉ là qua loa một chút thôi, sau đó nói là không có duyên phận, chỉ cần chọn một điểm không phù hợp rồi phân tán là được.”
Sau khi mọi chuyện thành công sẽ có một hộp Bảo m hoàn! Cộng thêm một tháng đồ nhắm rượu ở Phong Vị cư, mỗi ngày một bữa, mỗi bữa không quá bốn lượng bạc! Thế nào?”
Coi như nàng bỏ ra hết vốn liếng luôn!
Chỉ vì trước đây mình bốc phét quá trâu bò, bây giờ phải nuốt nước mắt vào trong.
Ai bảo nàng chết vì sĩ diện, không thể chịu thừa nhận chính mình không có khả năng?
“Chuyện này... Người phải gặp chính là đệ ruột của tẩu tử ngươi đúng không? Cái tên xuất thân từ Man Nho?” A Bình hỏi: “Thôi bỏ đi, nếu chuyện truyền đi, thành phần như vậy mà Tiết Tĩnh Bình ta cũng gặp mặt, bản thân mất giá lắm.”
“A Bình, chỉ là qua loa thôi mà...”
“Không được, không được, nếu như truyền ra ngoài, người ta nhất định sẽ tưởng rằng ta đói bụng ăn quàng, không ai muốn, cho nên mới hạ điều kiện đến mức thê thảm như vậy. Vậy về sau không phải là vô duyên vô cớ bị người ta xem nhẹ sao?”
Ta là không được rồi đấy, các ngươi nhìn đi.” A Bình liên tục xua tay.
Lư Mỹ Sa bất đắc dĩ nhìn về phía một người khác.
Tiểu Long ở bên cạnh mặc một chiếc váy mỏng màu trắng, một chiếc khăn choàng lụa nhỏ màu xanh lam, một chiếc khăn choàng tóc màu đen, hai chiếc hoa tai ngọc trai dài màu đen đặc biệt bắt mắt.
So với hai người kia, nàng càng giống nữ tử được cưng chiều, khí chất yên tĩnh.
“Xuất thân Man Nho quả thực hơi phiền phức. Chỉ cần Man hộ thực ra có thể miễn cưỡng chấp nhận, cộng thêm xuất thân Nho gia...”
Nàng khẽ lắc đầu, tỏ ý không muốn dính líu đến.
“Thật ra bây giờ Trương tiểu đệ đã tiến vào Đạo Môn, là đệ tử của Đại Đạo Giáo, đã học võ học nhập phẩm cấp. Mười tám tuổi cấp bậc á! Các ngươi không có chút nào động tâm sao?” Lư Mỹ Sa nghi vấn nói.
Nàng đặc biệt lựa chọn ba người bạn tốt nhất trước mặt, bởi vì thân phận của ba người này trong nhà đều ở vị trí cực kỳ lúng túng.
Vì vậy, ham muốn tiền tài và quyền thế của các nàng mạnh mẽ hơn nhiều so với những bạn thân khác.