“Yên tâm đi, ta đã tìm được rồi!” Lư Mỹ Sa ôm ngực bảo đảm: “Ta đã tổng hợp, cân nhắc rất nhiều thứ, tìm được một tiểu thư vừa dịu dàng, xinh đẹp, lại hiền lành, có tri thức hiểu lễ nghĩa.
“Vậy thì tốt... Vinh Phương, đệ cũng thu điểm tính khí đi. Đừng dọa người ta sợ.” Tốc Đạt Hợp Kỳ luôn nghe thê tử nói em vợ này tính tình kém, đến mười con bò cũng không kéo lại được.
Ban đầu hắn cũng không tin, nhưng không ngờ rằng tiểu tử này vừa đến phủ Vu Sơn đã suýt gây ra chuyện.
Trước mặt nhiều người như thế, ra tay đánh Phương Văn Hiên, thiếu gia Phương gia. May là người kia đột ngột phát bệnh tim qua đời, Phương gia cũng không truy cứu.
Nếu không thì...
Nghĩ đến đây hắn thở hắt ra một hơi dài.
Cũng may, khoảng thời gian này Trương Vinh Phương không làm chuyện gì nữa.
“Thật ra, ta vẫn còn trẻ, không cần phải lập gia đình sớm như vậy. Tỷ phu huynh lo quá xa rồi.” Trương Vinh Phương bất đắc dĩ nói.
Bây giờ hắn đang tập trung vào việc đột phá Siêu Phẩm, mỗi ngày luyện công, học tỏa văn, quản lý Kim Sí lầu đã bận tối mắt tối mũi rồi.
Còn phải làm những chuyện rắc rối này nữa.
“Đúng rồi. Vinh Phương, môn Đại Đạo Giáo đệ nhập môn đúng là luyện Đại Đạo Giáo Hồi Xuân Tịnh Thì phù điển, đúng không?” Tốc Đạt Hợp Kỳ đột nhiên hỏi.
“Đúng thế.” Trương Vinh Phương gật đầu.
“Vậy bây giờ đệ đang ở phủ Vu Sơn. Không có sư phụ hướng dẫn, sau này đệ tu hành võ công như thế nào? Một mình đệ có thể làm được không? Có muốn ta tìm người hướng dẫn cho đệ không?”
“Đa tạ tỷ phu, thật sự không cần.”
Bùm bùm!
Đột nhiên ngoài cửa sổ có vài chùm pháo hoa bay lên.
Ban ngày, pháo hoa màu vàng nhạt và đỏ tươi cũng có thể từ từ nở rộ trên bầu trời, cực kỳ đẹp.
Trương Vinh Phương chớp mắt, nhìn xem tỷ phu tỷ tỷ toàn thân áo trắng ở bên cạnh đang lớn tiếng nói chuyện với Lư Mỹ Sa hoạt bát.
Trong sự vui nhộn sôi sục, hắn đột nhiên cảm thấy một sự xúc động không thể giải thích được.
Một cuộc sống không ai bị tổn thương mới là điều hắn mong muốn nhất.
Khẽ chớp mắt, trong đáy mắt hắn hiện lên một thanh thuộc tính nhàn nhạt.
Một điểm thuộc tính mới lại lần nữa từ từ hiện lên.
“Hôm nay là ngày thứ mười...”
Thành thục thêm thuộc tính này vào Quan Hư Công, Trương Vinh Phương cảm thấy một dòng nước ấm áp cực lớn tuôn ra từ cơ thể mình, hội tụ vào đan điền.
Trên thanh thuộc tính, các thay đổi mới cũng đã xuất hiện.
[ Văn công: Quan Hư Công (Cảnh giới thứ tư: Kết Đan bát chuyển). ]
‘Chỉ có thiếu một điểm cuối cùng là Cửu chuyển kim đan. Gần đây, ngưỡng cửa của phù pháp mới cũng mơ hồ được nới lỏng. Có lẽ.... đến Nguyên Anh sẽ có thể luyện phù pháp mới, sau đó hoàn toàn bước vào phạm trù Siêu Phẩm...’
Siêu Phẩm, đám người cửu phẩm của Tây Tông cần phải dùng Thiền Tâm Bổ Thần dịch phối hợp với yêu cầu đặc biệt mới có thể đột phá.
Nhưng hắn thì khác, hắn chỉ cần đẩy mạnh điểm thuộc tính là có thể đột phá giới hạn của cơ thể con người.
Trương Vinh Phương đã đọc rất nhiều sách tình báo.
Biết không ít Siêu Phẩm đều là thiên phú dị bẩm, trời sinh đã mạnh mẽ hơn người bình thường. Cho nên mới có thể dựa trên cơ sở này vượt qua ràng buộc của cửu phẩm.
Nhưng hắn thì khác, lúc đầu hắn sinh ra chỉ có bát phẩm. Nếu không phải nhờ những thuộc tính tiếp theo không ngừng hỗ trợ, chỉ sợ không thể đạt được như bây giờ.
‘Không đúng... Vì Đại Đạo Giáo không chỉ có một môn võ công là phù pháp, vậy thì có lẽ còn có phương pháp đột phá Siêu Phẩm đỉnh phong!’
Đột nhiên hắn nghĩ đến điều này. Hai mắt sáng rực lên.
Đại Đạo Giáo là một trong những đạo giáo nổi tiếng thiên hạ, được xếp vào danh sách những đạo giáo hạng nhất cùng với Chân Nhất Giáo, Phật Môn Đông Tông, Hắc Thập Giáo và Ngoại Giáo.
Thế lực có Đạo quan Đạo Cung trải rộng khắp thiên hạ như vậy, sẽ không có cao thủ Siêu Phẩm sao?
Nói thế, ngay cả Trương Vinh Phương cũng không tin.
‘Đại Đạo Giáo nhất định phải có ghi chép phương pháp đột phá Siêu Phẩm... Sau này có thể đi thăm do tìm hiểu thử.’
Trương Vinh Phương ghi nhớ trong lòng, nhưng bây giờ, trước tiên hắn sẽ yên tâm đột phá thập phẩm rồi hẵng nói.
Quan Hư Công đột phá khiến cho trong lòng hắn nảy sinh một linh cảm, đến khi đạt Kim Đan, có lẽ là lúc hắn đã phá vỡ giới hạn cấp bậc mới.
*
*
*
Bên ngoài phủ Vu Sơn, một sợi dây thừng dài đan bằng cỏ khô được treo cao cao trên bức tường bởi vì ngày lễ.
Với ngụ ý là Vu Sơn trường sinh.
Từng vệ binh canh gác thành cầm những cái túi rượu, đĩa thịt nướng và trái cây, đi tới đi lui chia sẻ lẫn nhau.
Hàng chục thùng rượu sữa ngựa được những người hầu của các thương gia giàu có tài trợ mang đến và phân phát.
Người dân ra vào cổng thành không mất phí. Chỉ cần kiểm tra một chút là đã được phép vào.
Xung quanh Phủ Vu Sơn, một bên dựa núi, một bên giáp nước, hai bên còn lại là đồng bằng và đồi núi.