Trước đó Linh Sứ đời trước còn tại vị, tính tình Linh Sứ kia lạnh lùng, hoàn toàn không để ý tới việc vặt vãnh như thế này, chỉ lo tự hưởng thụ.
Cho nên không có ảnh hưởng gì đối với cả Vu Sơn.
Thậm chí ngay cả song Ưng dần dần ăn mòn quân đội tử sĩ cũng không rõ.
Về sau Linh Sứ kia đã quá lớn tuổi, không thể không thoái ẩn thoái vị. Đổi một người mới đến.
Nhưng người mới lần này thực sự không dễ lừa gạt như vậy.
"Phụ thân, dù sao Tương Linh cũng đã theo ta nhiều năm như vậy, nàng giúp đỡ cho Hoàng gia chúng ta cũng không phải ít, nếu không cứu, như thế về sau làm sao Hoàng gia chúng ta đặt chân trên giang hồ được?"
Hoàng Dịch Tất cau mày nói.
"Kim Sí Lầu không dễ chọc, Hải Long dễ chọc chắc? Bây giờ phía trên hai tông Đông Tây đấu đá kịch liệt hơn rồi. Thủ đoạn Đông tông quá mức khốc liệt, đã bị rất nhiều thế lực khác liên hợp bài xích, chúng ta..."
"Nói cẩn thận!" Hoàng Chân Ý mạnh mẽ ngắt lời hắn. "Chỉ cần một ngày Đế Sư còn tại vị, thì một ngày Đông tông vẫn là chính thống!"
"Vậy bây giờ nên làm thế nào cho phải? Lẽ nào trơ mắt nhìn sản nghiệp của chúng ta hoàn toàn đóng cửa?" Giọng nói của Hoàng Dịch Tất vô thức tăng cao lên.
Bây giờ hắn ta trẻ tuổi khỏe mạnh cường tráng, lại là thiên tài võ đạo, sau khi thành công bước vào cửu phẩm, đã thành người có vũ lực cao nhất cả Hoàng gia.
Cho dù là phụ thân hắn ta Hoàng Chân Ý cũng vì tuổi già sức yếu mà đã không phải đối thủ của hắn ta nữa.
Thực lực mạnh, tự nhiên sức lực nói chuyện cũng cứng rắn hơn.
Hoàng Chân Ý lắc đầu.
"Tuệ Nhàn, ngươi sắp xếp người đi bên tri phủ báo quan, hỏi tình huống. Vụ án lớn như vậy, bọn họ vẫn nên phải đưa ra một lời giải thích."
"Vâng." Hoàng Tuệ Nhàn trịnh trọng gật đầu. Nàng cũng là người đã hơn sáu mươi, bây giờ cho dù là bát phẩm nhưng chỉ sợ thực lực chân chính cũng không đáng bao nhiêu.
Có thể đánh được lục phẩm đã rất tốt rồi.
Cho nên nàng cũng hiểu rõ, Hoàng gia bây giờ, mặt ngoài lửa nóng đốt dầu tiêu tốn gấm lụa, thực chất bên trong đã không còn cường thịnh như trước kia.
"Đại bộ phận Thiên Hương Quốc Sắc lâu là do chúng ta và Kim Sí Lầu hợp tác, tất nhiên chuyện này do chúng ta phụ trách. Nhưng trong hội Mộng Chu cũng có một phần của Hải Long, Lam Tân, ngươi liên hệ bên ấy, xem bọn họ có sắp đặt gì."
Hoàng Chân Ý tiếp tục sắp xếp.
"Vâng." Hoàng Lam Tân gật đầu.
Sau đó, Hoàng Chân Ý mới nhìn con trai Hoàng Dịch Tất.
"Vốn dĩ tưởng Linh Sứ mới an phận thủ thường, mặc kệ mọi việc, bây giờ xem ra vẫn phải xử lý. Chung quy cũng là người trẻ tuổi không hiểu chuyện..."
"Phụ thân, Tương Linh bên ấy, ta lo lắng nàng xảy ra chuyện gì bất ngờ." Hoàng Dịch Tất nhắc nhở.
"Liên hệ Hải Long, Linh Sứ mới ngay cả nói chuyện cũng không nói, mà đã trực tiếp phá vỡ mâm, vậy cứ để hắn hiểu được. Nơi này là Vu Sơn, không phải Đàm Dương mà hắn tới!"
Trong mắt Hoàng Chân Ý lóe lên một tia hung ác.
"Phụ thân, phải làm thế nào?" Hoàng Dịch Tất lập tức tỉnh táo tinh thần.
"Không vội, hẳn người gấp gáp nhất lúc này là Thanh Giác Hải Long, mất nơi cung cấp nhân khẩu ổn định từ hội Mộng Chu, hắn không thể bàn giao cho phía trên. Cho nên, tất nhiên hắn sẽ giải quyết việc này trước tiên. Chúng ta kiêng kị phía trên Kim Sí Lầu, nhưng bọn họ không sợ." Hoàng Chân Ý cười một tiếng.
Mấy người lập tức hiểu rõ. Lo lắng trước đó cũng chầm chậm dịu xuống.
"Người hiểu ta, cũng chỉ có Hoàng Chân Ý."
Đột nhiên một giọng nam âm nhu truyền vào trong tai mấy người.
Két két.
Cửa chính trong phòng nghị sự từ từ mở ra, một bóng người cường tráng cao lớn bỗng chốc đi vào.
Bóng người đi đến chính giữa phòng nghị sự, đứng vững bất động, lộ ra cả người.
Đây là một nam tử cả người cao một mét chín, bắp thịt từng cục toàn thân, tóc đen xõa ngang vai xinh đẹp.
Thật sự là xinh đẹp, không có bất kỳ cái gì giả dối.
Vì mặt mũi người nọ hoàn toàn khó phân biệt nam nữ, tinh xảo dị thường.
Mắt phượng, mũi cao, da thịt non mịn trắng nõn, môi anh đào. Tất cả giống như tuyệt đại mỹ nữ.
Nếu đặt gương mặt này trên người một nữ tử, nhất định sẽ là hồng bài danh hoa nhạc lâu.
Nhưng đặt trên người một nam tử khôi ngô cường tráng như thế, lại có một cảm giác cực kỳ mâu thuẫn.
"Thanh Giác lão hữu, nhiều năm không gặp, bây giờ khí sắc của ngươi vẫn xinh đẹp như vậy." Hoàng Chân Ý không tự chủ sờ lên chòm râu bạc trắng trên cằm mình, tâm trạng phức tạp nói.
Lão cũng không bất ngờ việc đối phương có thể trực tiếp bước vào bên trong Hoàng gia.
Vì người này có thực lực như thế.
"Bái kiến Thanh Giác đại nhân." Hoàng Tuệ Nhàn và Hoàng Lam Tân tôn kính khom người.
"Thanh Giác thúc thúc." Hoàng Dịch Tất thì thân cận hơn một ít, trên mặt nổi lên thoải mái nhàn nhạt.