TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 384: Quyển (4)

Hắn cần phát tiết, cần tiến bộ võ công, đổi thành lợi ích thực tế.

Nghĩ đến đây, Trương Vinh Phương nhớ ra Thanh Tố và Vi Lý bị hắn phái đến bên chỗ tử sĩ, không biết tiến độ hai người trong đó như thế nào.

*

*

*

Ngoại thành Phủ Vu Sơn, trấn Cửu Đàm.

"Ở đây chính là hệ thống chúng ta ghi chép tất cả đại sự." Đoạn Cốc đưa Thanh Tố đi vào một căn phòng cất giữ điển tịch tràn đầy tro bụi.

Bên trong gian phòng chỉ có một giá sách, trên đó trưng bày ba quyển sách.

Đoạn Cốc đưa tay lấy một bản ở giữa ra, phủi phủi bụi mỏng dính trên đó.

"Nhưng mà dạo thời gian gần đây không có đại sự gì cần ghi chép, vẫn luôn không có ai động vào đây."

Hắn đưa sách cho Thanh Tố.

"Có thể xem hiểu không?"

Trong sách dùng mã hóa.

"Hửm." Thanh Tố nhận sách, nhẹ nhàng lật ra.

Vi Lý và nàng phụ trách hai bộ phận phân biệt, nàng tiếp nhận thông tin Đoạn Cốc bàn giao.

Vi Lý thì âm thầm điều tra tình hình thực tế, sau đó so sánh xác minh với Thanh Tố.

Để phòng Đoạn Cốc giấu diếm báo cáo sai sự thực.

Đây là đối sách ban đầu các nàng đã thương lượng xong.

Chỉ là không ngờ rằng, Thanh Tố vừa đến đã lập tức được Đoạn Cốc nhiệt liệt chào mừng.

Hắn bỏ qua toàn bộ chuyện luyện tập thuộc hạ, tự mình đặc biệt đi cùng Thanh Tố, hiểu rõ các loại tình huống thể hệ tử sĩ xung quanh Vu Sơn.

Mặc dù Thanh Tố chỉ là tứ phẩm gà yếu, nhưng hắn đối xử cực kỳ tôn trọng khắp nơi.

Rõ ràng là do nể tình Trương Vinh Phương.

Trong âm thanh lật giấy ào ào.

Thanh Tố đọc từng chữ từng chữ không dám bỏ lỡ bất kỳ tin tức gì.

Đột nhiên, tay nàng dừng lại.

"Trang này là gì? Có chuyện gì đây?" Nàng chỉ vào một tờ vừa lật đến hỏi.

Trên trang giấy viết rõ ràng: Tháng bảy, vây giết cao thủ cao phẩm Lạc Đàn, xuất động hai đội ba mươi lăm người.

"Đây là do trước đó Hắc Ưng báo tin khẩn, tổng bộ Vu Sơn thiếu chút nữa đã hủy diệt, chúng ta dựa theo tình thế cấp cứu xuất động nhân mã cứu viện."

Đoạn Cốc hồi đáp: "Sau đó phối hợp với bọn họ giết hai cao thủ thực lực chí ít đã đến thất phẩm thì rút về."

"Thì ra là thế." Thanh Tố gật đầu, tiếp tục lật sách.

Chỉ là không bao lâu, nàng lại lật đến một trang tình thế cấp cứu.

Nàng nhìn kỹ một chút, hai lần tình thế cấp cứu cách nhau không quá ba tháng.

"Ở đây, tại sao lại có một lần nữa?"

"Không biết, chẳng qua chúng ta cũng chỉ nhận được tin tổng bộ Vu Sơn cấp cứu, nói là lại có kẻ địch bên ngoài vây giết tổng bộ, cho nên xuất động. Chúng ta đều làm việc theo quy củ." Đoạn Cốc thành thật trả lời.

Xem ra, hắn chính là người thô kệch, cái gì cũng không biết.

"Phủ Vu Sơn nguy hiểm như vậy sao? Mới bao nhiêu thời gian đã gặp phải nhiều lần tình thế cấp cứu như vậy?"

Thanh Tố lại lật tiếp, phát hiện khoảng hơn một tháng sau lại xuất động một lần tình thế cấp cứu.

"Cho nên chúng ta mới cảm thấy, nhất định phải xác định thực lực Linh Sứ tân nhiệm, bằng không đến rồi chỉ huy tùm lum, mọi người chúng ta xong luôn.

Cảm giác bây giờ thế lực nhằm vào chúng ta càng ngày càng nhiều. Cũng không biết những cao thủ này ở đâu ra, từng người cũng phải liều mạng với chúng ta." Vẻ mặt hắn mờ mịt, gãi gò má.

"Thi thể những cao thủ này đâu? Có điều tra thân phận bàn giao hay không?" Thanh Tố nhíu mày hỏi.

"Bị tổng bộ Vu Sơn thu lại, chúng ta chỉ phụ trách giết người, kiểm tra chiến trường, còn lại thì mặc kệ. Đây là quy củ." Đoạn Cốc trả lời.

"Nói cách khác, từ đầu tới cuối, mấy người không biết cái gì hết? Cứ liên tục xuất động nhiều lần?" Thanh Tố không phản bác được. "Không phải hệ thống tử sĩ mấy người trừ Linh Sứ ra, thì không ai có tư cách chỉ huy điều hành sao?"

"Đúng vậy, cho nên chúng ta đều xuất động khi tổng bộ sinh tử nguy nan trước mắt, không sai mà." Đoạn Cốc thành thật trả lời.

".... Tổng bộ nhà ai mà trong vòng nửa năm liên tục xuất hiện ba lần nguy hiểm diệt vong?" Thanh Tố chỉ vào hồ sơ trong tay cất cao giọng.

"Ờm.... Nhưng những thứ này không thuộc về chúng ta quản mà, chúng ta chỉ phụ trách giết người..." Đoạn Cốc hơi sợ hãi.

"Những cao thủ mấy người vây giết, có quen biết mấy người trong đó không? Nếu là cao thủ, vẫn không thể nhảy ra trong khe đá tới chứ?

Có thể đáng cho mấy người vây giết, chí ít cũng là cao phẩm nhỉ?" Thanh Tố nhanh chóng hỏi ra mấu chốt.

Dù sao nàng cũng đã từng đảm nhiệm chủ quản cấp Ưng.

Mặc dù Đàm Dương nhỏ hơn Vu Sơn rất nhiều, nhưng kinh nghiệm có thể mạnh hơn kẻ lỗ mãng kiểu Đoạn Cốc nhiều.

"Có ngược lại là có, chẳng qua người đều chết rồi, tìm bọn họ thì có làm được cái gì?" Đoạn Cốc nghi ngờ nói.

"Điều tra nguyên nhân thực sự bọn họ tập kích tổng bộ chúng ta. Mấy người không cho phép tra, ta cũng không phải tử sĩ." Thanh Tố có cảm giác mơ hồ, trong đó có ẩn giấu bí mật không nhỏ.