TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 382: Quyển (2)

Chớ nói chi là những gia đình bình thường thế này.

Không bao lâu sau, cuối cùng nam tử trung niên kia giãy dụa ngẩng đầu lên, lúc này người chung quanh mới nhìn thấy, hắn đã máu me đầy mặt, miệng mũi tai mắt không ngừng chảy máu.

"Dựa....Gì...."

"Dựa vào cái gì!"

Cuối cùng nam tử dùng hết khí lực, ngửa đầu hô to.

Lập tức ngoẹo đầu, cơ thể rơi xuống đất, không còn hơi thở.

Một đao khách đội mũ rộng vành xa xa không tự chủ mà nắm chặt chuôi đao trong tay.

"Đừng xúc động." Đồng đội phía sau hắn đè tay hắn lại, lắc đầu.

"Những người kia có lai lịch gì?" Đao khách đè nén lửa giận hỏi.

"Ống tay áo bọn họ có hoa văn chim bay rất nhỏ màu vàng kim, đó là ấn ký của Kim Sí Lầu Vu Sơn." Đồng đội thở dài nói. "Trước đó không lâu, Kim Sí Lầu điều động đến một vị Linh Sứ tọa trấn, bởi vậy Hắc Ưng Bạch Ưng càng phách lối hơn, vốn dĩ bọn họ đã cấu kết với Hoàng gia, bây giờ...."

"Cặn bã như thế không giết! Chúng ta tập võ học đao là vì cái gì?" Đao khách bực tức nói.

"Quá nhiều...." Đồng đội thấp giọng nói. "Bọn họ nhiều cao thủ, nhiều người, ngươi cho là trước đó chưa từng không có ai phản kháng hay sao? Trước đó chung quanh đây tụ tập người mấy lần, đều là người từng bị áp bách, nhưng mà mới bắt đầu, người đầu lĩnh đã bị ám sát. Cốt cán còn lại cửa nát nhà tan toàn bộ."

"Cho nên... Bây giờ đã không ai dám nữa...."

Đao khách nhìn chằm chằm vào thi thể nằm trên đất.

"Ta đi tìm sư phụ! Linh Sứ là gì chứ? Chỉ cần sư phụ ra tay, chắc chắn không sao hết!"

"Hầy.... Sư phụ đã lớn tuổi.... Đối phương vẫn còn rất trẻ, cùng một cấp độ, ngươi làm thế không phải đã chuốc họa cho sư phụ sao?" Đồng đội bất đắc dĩ nói.

"Hồ huynh, chúng ta không thể để trấn Cửu Đàm chúng ta sống từ nhỏ đến lớn trở thành dáng vẻ như thế! Ngươi giúp ta một chút!" Đao khách quay phắt sang nhìn đồng đội.

"Ta chỉ có thể khơi một câu cho phụ thân ta nghe. Nhưng việc này khó làm. Kim Sí Lầu có bối cảnh rất sâu.... Với lại cấu kết với Hoàng gia của tam đại gia tộc. Chỉ hai nhà chúng ta mà muốn đối phó bọn họ thì rất khó." Đồng đội khẽ lắc đầu.

"Kết hợp tất cả lực lượng muốn phản kháng lại. Ta không tin! Quê hương phủ Vu Sơn là của chúng ta, bọn họ còn có thể lật trời?" Đao khách giận dữ.

"Thực ra, chỉ cần phế bỏ Linh Sứ, thế lực còn lại trong Kim Sí Lầu khá dễ giải quyết. Chủ yếu là Linh Sứ vừa đến, những tên lâu la này cũng bắt đầu càn rỡ, trước kia bọn họ không dám cướp người trắng trợn như thế."

"Chúng ta uống nước sông Vu lớn lên, bây giờ nước đục ngầu, nhất định phải làm cho cả sông Vu trở về thanh tịnh ban đầu!" Đao khách hung hăng nói.

*

*

*

Trong nháy mắt, lại đi qua hơn một tháng.

Chừng ba mươi ngày này, Trương Vinh Phương lại góp nhặt được ba điểm thuộc tính, thêm toàn bộ vào Quan Hư Công.

Đắp lên nhiều điểm thuộc tính như vậy.

Lúc này Quan Hư Công đã đạt đến cảnh giới Kết Đan thất chuyển.

Cách Kim Đan cửu chuyển chỉ còn hai điểm.

Rầm rầm!

Trong sân, chốc lát Trương Vinh Phương đánh ra hai chưởng liên hoàn.

Khoảng cách hai chưởng một trước một sau chỉ có một giây, nhưng uy lực lại không kém bao nhiêu.

Để lại trên cọc luyện công thô to hai đạo chưởng ấn mới lần nữa.

Hắn lui lại mấy bước, thoả mãn bật hơi thật dài.

Hai chưởng này đều là sức mạnh hắn bộc phát gấp đôi Trọng Sơn mà đánh ra.

Sau khi đạt tới thất chuyển, năng lực tiếp nhận của nội tạng hắn lại có tăng lên rõ rệt.

Trước đó một lần chỉ có thể dùng một lần gấp đôi Trọng Sơn duy nhất mà không bị thương.

Mà bây giờ, hắn có thể sử dụng hai lần liên tục.

Là tiến bộ này.

Trừ những thứ này, phương diện tu hành của hắn cũng không nhàn rỗi.

Những ngày qua, hắn căn cứ theo đề nghị của Thiên Nữ Đồng Chương, bắt đầu luyện tập thủ pháp ám khí.

Đột nhiên hắn giơ một tay lên, một hàn quang lập tức bay vụt ra ngoài.

Keng một tiếng, hàn quang đâm vào ván gỗ trên tường dày, lăn xuống đất hiện hình ra.

Đó là một cái phi tiêu chữ thập bằng sắt.

Đây là một trong những loại ám khí dễ sử dụng và học được nhất. Cho dù là người bình thường, chỉ cần không phải là ném lung tung thì đều có thể tuỳ tiện cắm nó trên tấm ván gỗ.

Mà sức mạnh của cao thủ cực lớn, uy lực khi dùng càng kinh người hơn.

Trương Vinh Phương không rảnh chọn một vài ám khí quá khó, lại không muốn dùng điểm thuộc tính lãng phí vào mục này.

Trực giác của hắn cho biết, thuộc tính sinh mệnh đạt tới một độ cao nhất định thì có thể xuất hiện biến đổi về chất nào đó.

Cho nên hiện tại tất cả điểm thuộc tính của hắn được đắp toàn bộ lên Quan Hư Công.

Hắn đi qua, nhặt phi tiêu lên, lại thử một lần nữa.

Keng!

Lần này phi tiêu đã ghim lên.

"Trừ dùng lực tay quá lớn, quỹ tích phi tiêu quá dễ dự đoán, thỉnh thoảng sẽ không thể ghim lên, còn lại không có vấn đề gì." Trương Vinh Phương thỏa mãn nhìn sắc trời.