TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 358: Tiềm (5)

"Được được được." Trương Vinh Phương trả lời lại qua loa.

So về tuổi thật, hắn sắp có thể làm cha Lư Mỹ Sa. Đương nhiên sẽ không chấp nhặt với một cô bé.

Hắn vừa nghe hát, vừa sửa sang lại ý nghĩ.

Bây giờ thanh thuộc tính của hắn đã khôi phục lại toàn bộ thuộc tính sinh mệnh.

Qua một tháng góp nhặt, điểm thuộc tính đã gia tăng đến ba điểm.

Trước đó hắn luôn luôn không nhúc nhích, cũng là vì lo lắng cao thủ Kim Sí Lầu nhìn ra vấn đề gì.

Bây giờ trên cả đường đi tới đây, hắn vẫn từ chối người đi theo. Chỉ một mình một người đi cùng tiêu cục đến Vu Sơn.

Bây giờ Thiên Nữ Đồng Chương, Ngân Diện Thiền các thứ cũng không có ở đây, cuối cùng hắn có thể tiếp tục tăng văn công.

Hiện tại lúc hắn tu hành luyện pháp Kim Bằng Mật Lục, vẫn có thể cảm giác được nội tạng đau lâm râm, rõ ràng cực hạn phẩm cấp Phá Hạn vẫn còn đang ở như cũ.

Chẳng qua Thiên Nữ Đồng Chương đưa ra một đề nghị, có thể tập luyện võ học không phá hạn.

Rất nhiều võ học không phá hạn, không có hiệu quả liên quan rèn luyện nội tạng.

Cho nên sẽ là lựa chọn phòng thân tự vệ hàng đầu của không ít nhân sĩ giang hồ cấp thấp.

Ví dụ như Thiết Sa chưởng.

Công phu này chỉ luyện song chưởng, không luyện nội tạng, tự nhiên cũng không cần tạo thành gánh nặng đối với nội tạng.

Còn có Thiết Hầu Công, là vì suy yếu các điểm yếu của bản thân mà được sáng lập ra, cũng cùng không có bộ phận Phá Hạn.

Rất nhiều công pháp tu tập cục bộ tứ chi, võ công chỉ truy cầu lực sát thương, đối với người ngoài mà nói, những công pháp không luyện nội tạng đều thuộc về tổn hại sức khỏe.

Nhưng đối với Trương Vinh Phương có thể chất biến thái mà nói, Thiên Nữ Đồng Chương đề nghị hắn có thể thích hợp tu hành những thứ này, để đền bù điểm yếu của thân.

Đây cũng là con đường được rất nhiều Tông Sư lựa chọn.

Phần lớn Tông Sư đều là kỳ tài ngút trời, song tu văn võ. Thể chất đều mạnh tới hung hãn. Kiêm tu không ít võ công không phá hạn.

Đang suy tư, Lư Mỹ Sa bên cạnh lại chợt vỗ vỗ cánh tay hắn.

"Đại bá Viên Đông là người đứng đầu phụ trách trị an thành vệ cả Vu Sơn, vừa rồi ta đi nghe ngóng, bọn họ mở một phòng khách nhỏ vui đùa ở trên lầu hai.

Lát nữa ngươi đi kính chén rượu cùng với ta, nói lời xin lỗi, việc này coi như qua. Nếu không lòng dạ Viên Đông rất nhỏ, ngươi đá mặt mũi hắn đi, về sau có thể sẽ hơi phiền phức."

Lư Mỹ Sa cũng coi như là có trách nhiệm, thừa dịp Trương Vinh Phương nghe hát, nàng đặc biệt tìm quản sự của nhạc lâu để nghe ngóng thông tin.

"Mời rượu?" Trương Vinh Phương khẽ lắc đầu, lúc này mới phát hiện, thì ra một người muốn an phận sống cho tốt, chuyện đầu tiên cần làm chính là cúi đầu.

Trong cuộc sống khắp nơi đều phải cúi đầu, bây giờ đối mặt với một thằng nhóc con vừa gặp mặt cũng phải cúi đầu.

"Không cần đi, nếu chỉ vẻn vẹn là một xưng hô, mà gặp phiền phức, thì ta nói ta sẽ xử lý."

Hắn cũng không dễ biểu hiện vũ lực cường hãn ra, dù sao thời gian mới qua hai, ba năm, Trương Vinh Phương có là thiên tài thế nào đi nữa, trong tình huống bình thường cũng không thể luyện thành võ công cao bao nhiêu.

Mà quân nhân phẩm chất thấp, còn thật không có lực uy hiếp gì đối với những con em quyền quý.

Cho nên, muốn xử lý thì chỉ có thể mượn nhờ thế lực Kim Sí Lầu giải quyết.

Mà phía này có điều lệ cần giữ bí mật.

"Ngươi!" Lư Mỹ Sa lập tức giận mà không chỗ phát tiết.

Ban đầu nàng còn cho rằng tính tình Trương Vinh Phương kém chỉ là tin đồn, không phải chân tướng là vẫn còn tốt sao?

Kết quả, bây giờ mới biết rõ.

"Đúng rồi, trước ngươi đã từng nói, ca của ngươi quản mọi việc thương vụ trong này, vậy có gặp phải phiền phức trở ngại gì hay không?"

Đột nhiên Trương Vinh Phương hỏi.

Mục đích hắn tới nơi này là tĩnh dưỡng, góp nhặt điểm thuộc tính, nghĩ biện pháp đột phá siêu phẩm, thậm chí cao hơn.

Đã như vậy, hắn càng muốn giúp đỡ xử lý phiền phức bên tỷ tỷ và tỷ phu một chút.

Để tạo ra môi trường càng yên ổn hơn.

"Không có, từ trước đến giờ ca ta không nói những thứ này với ta." Lư Mỹ Sa bị hắn nói sang chuyện khác, không cam lòng không muốn trả lời.

"Vậy thì chỗ này có người học tập văn tự cổ đại hay không?" Trương Vinh Phương lại hỏi lần nữa.

Trước đó hắn cầm kinh bạch nhưng đọc không hiểu, lần này đã muốn tu dưỡng, thì phòng ngừa chu đáo, học tỏa văn trước lại nói.

"Đi Học cung xem thì chắc có thể tìm tới."

"Hửm." Trương Vinh Phương gật đầu, như có điều suy nghĩ.

"Mỹ Sa!" Đột nhiên bên cạnh có một người chậm rãi đến gần.

Người kia là thanh niên cao gầy, hai tên tùy tùng hộ vệ đi theo phía sau, mặc một thân cẩm bào màu đen, tay cầm quạt giấy trắng, hai gò má lõm xuống, hốc mắt biến thành màu đen, thần thái cơ thể tiêu hao tinh khí.