Mặt bên bảo giáp lờ mờ như có vết tích chắp ghép thêm vào, tựa như là bảo giáp có số đo nhỏ rồi làm lớn một chút.
"Công tử, nên dùng bữa rồi." Phía sau truyền đến giọng nói mềm mại của Vi Lý.
Trương Vinh Phương thở dài trong lòng.
Thời gian một tháng ở chung, hắn mơ hồ có chút quen thuộc với cuộc sống ở nơi này.
Sau khi tích trữ được ba điểm thuộc tính, hắn mượn lực lượng của Kim Sí Lầu sưu tập không ít phương thuốc, nếm thử ảnh hưởng của các loại thuốc bổ đối với mình.
Cuối cùng phát hiện, nhân tố ảnh hưởng mình hấp thụ điểm thuộc tính, kỳ thực không có liên quan tới thuốc bổ, mà là liên quan tới năng lực hấp thu của cơ thể mình.
Bất luận hắn ăn thuốc gì và ăn bao nhiêu, đều gần như là tốc độ mười ngày một điểm.
Trong đó một ít thuốc thậm chí còn phải chậm hơn chút.
Điểm thuộc tính không có cách nào đề thăng gia tốc khác, hắn càng có chủ ý đánh vào trang bị khác.
Chỉ là không nghĩ tới, hắn mới toát ra một tia ý nghĩ như vậy, Đồng Chương đã đưa tới một bộ lân quang bảo giáp.
"Ngày mai bọn ta đã an bài xe ngựa đi Vu Sơn thành. Công tử cần phải chuẩn bị gì, có thể nhắc chuẩn bị trước rồi." Vi Lý ở sau người tiếp tục nói.
"Vu Sơn thành... tỷ của ta cũng sẽ đi qua?" Trương Vinh Phương trầm giọng hỏi.
"Đúng vậy. Tỷ tỷ công tử đã chuyển nhà tới đó vào nửa năm trước.
Dựa theo chủ nhân phân phó, công tử có thể lựa chọn, lấy loại thân phận nào tiến vào Vu Sơn thành." Vi Lý trần thuật lại.
Trương Vinh Phương hiểu ý của nàng.
Hắn có hai cái thân phận.
Một cái là Trương Ảnh do sư phụ giúp hắn làm, chức quan và đạo tịch hôm nay đều lấy thân phận này làm chủ để phát triển.
Thứ hai, chính là Trương Vinh Phương nguyên bản.
Trương Vinh Phương vẫn là tiểu đạo sĩ của Thanh Hòa Cung.
Thế nên trên thực tế hắn có hai cái đạo tịch.
Đi Vu Sơn thành trước, nếu là lấy Trương Ảnh đi qua thì không thể quen biết với tỷ tỷ Trương Vinh Du.
Thế nên...
"Bằng vào thân phận vốn có của ta qua đó." Trương Vinh Phương biết mình không có khả năng vẫn luôn trốn tránh đoạn quan hệ đó.
Nguyên thân là một tên rác rưởi khốn nạn, nhưng hắn không phải.
Huống hồ tỷ tỷ Trương Vinh Du và tỷ phu, khi hắn còn đang ở Thanh Hòa Cung thì đã cho hắn không ít giúp đỡ, hôm nay hắn có chút phát triển, tự nhiên không có lý lẽ không để ý tới bọn họ.
Chỉ là, nếu lấy thân phận vốn có qua đó, liền không có cách nào khác vận dụng chức quan và đạo tịch của Trương Ảnh. Hai phần chức vụ này chỉ có thể ở lại Đàm Dương, tạm thời treo không.
Lấy quá khứ của Trương Vinh Phương, cái duy nhất có thể sử dụng chính là quyền thế của Kim Sí Lầu.
"Có điều, như vậy cũng đủ rồi..."
Trương Vinh Phương nắm quyền, cảm thụ được thân thể đã triệt để khôi phục thể chất Cửu Phẩm.
Hắn của hôm nay, từ lâu không phải Trương Vinh Phương tay trói gà không chặt hai năm trước đó.
Vừa lúc hắn hôm nay bị bí dược bôi lên toàn thân, tạo thành thân thể biến hóa, đã không có vóc người vạm vỡ khoa trương trước đó.
Hình dạng cũng càng thêm tiếp cận với Trương Vinh Phương trước kia.
"Chủ nhân dự liệu được ngài sẽ chọn như vậy, thế nên ở bên phía Vu Sơn thành, tổng cộng có hai trăm Vân Yên tử sĩ do ngài sử dụng.
Ngày bình thường, bên kia do hai cấp Ưng vận chuyển mọi việc, ngài không cần quan tâm, chỉ cần khi tổng lầu truyền nhiệm vụ đặc thù xuống thì cần ngài xuất động tử sĩ phối hợp hoàn thành." Vi Lý nói khẽ.
"Đã hiểu. Còn gì nữa không?" Trương Vinh Phương đã hiểu, thân phận của Vi Lý không chỉ là nữ vệ, càng giống như trợ thủ.
"Đã không có."
Vi Lý ở phía sau hơi khom người, lặng yên rời đi.
Trương Vinh Phương xem thứ trong khay trước mặt, nhất thời rơi vào trầm mặc.
Chuyện cho tới bây giờ, hắn đã đoán được, bất luận là Diệp Bạch hay là Đồng Chương, thân phận của hai người đều tuyệt đối không chỉ cấp Linh.
Thậm chí còn, cái tổ chức Kim Sí Lầu này đều rất có thể là vì các nàng phục vụ.
Chỉ là, hắn không rõ, vì sao Đồng Chương sẽ đối xử với hắn tốt như vậy?
Kim Bằng Mật Lục trong những ngày qua, hắn đã được truyền thụ nguyên bộ Lục Phẩm.
Đây là võ học thượng thừa hoàn chỉnh duy nhất trong Kim Sí Lầu, cũng không thêm hạn chế toàn bộ truyền thụ cho hắn.
Sau đó là bảo giáp, bảo dược, các loại có thể có trợ giúp đối với hắn gì đó, đều được đưa tới rất nhiều.
Thậm chí còn cho binh quyền tử sĩ Kim Sí Lầu của một phủ thành.
Hắn còn nhớ rõ một câu nói Thiên Nữ Đồng Chương nói trước đó.
Trên thế giới này, bất luận được cái gì đều sẽ phải trả giá thật lớn.
Như vậy bây giờ hắn được...
Nhẹ nhàng cầm lấy bình sứ tím chứa Thánh Nhất đan, Trương Vinh Phương rơi vào trầm tư.
Tương lai sẽ trả giá cai gì?
*
Nửa tháng sau...
Lộ Đinh Hà, Sơn tỉnh.
Phủ Vu Sơn.