TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 349: Ly (1)

Các bộ môn nha môn quan phủ chỉ đủ miễn cưỡng bảo vệ mình.

Trong thành trì mây đen ảm đạm một mảnh, giống như tạo phản.

Cốc cốc cốc.

Bỗng ngoài cửa truyền tới tiếng đập cửa gấp gáp.

"Lão gia! Tin tức mới nhất! Tin tức mới nhất! Phủ đệ Tôn đại nhân... phủ đệ Tôn đại nhân... không người!"

Một tôi tớ ở ngoài cửa gấp giọng nói.

"Cái gì??!" Thân thể Lý Nhiễm chấn động.

Hắn ta vốn vẫn còn dự định liên hợp châu đốc Tôn Khánh Hồng cùng thượng thư, hiện tại...

Bên ngoài thư phòng, Lý Hoắc Vân ở một chỗ khác hành lang cầm trong tay một bản đạo kinh viết tay, đang định dựa vào đạo kinh để tĩnh tâm, lúc này nghe được tin tức này cũng ngẩn người.

Hắn nhìn phụ thân vội vã đi ra ngoài, dẫn theo một đội nhân mã, trước khi đi căn dặn quan gia trong phủ nhất định phải bảo vệ tốt xung quanh.

Hôm nay bên trong thành đã bắt đầu ẩn hiện hỗn loạn, có không ít người thử thừa dịp loạn làm ra tai họa.

Trong lòng Lý Hoắc Vân hỗn độn, lúc trước hắn phái người đi trong nhà vài người bạn tốt, cũng đi trong nhà đại ca Trương Ảnh, đều không thấy người.

"Đến cả châu đốc đại nhân cũng chạy sao?" Hắn không cách nào tưởng tượng lúc này Đàm Dương đã đến mức nào.

"Thiếu gia, vừa có người bắn vào một phong thư ở cửa!"

Bỗng một thị nữ vội vã đi tới hướng hắn, cầm trong tay một phong thư vàng nhạt.

Lý Hoắc Vân tiếp nhận, nhìn kỹ.

Bìa viết: Hoắc Vân thân khải.

*

Hoàn Nhan Lộ nhào mạnh vào hồ nước trong nhà, ra sức bắt đầu bơi lội.

Theo tập võ tăng lên, lượng vận động tăng nhiều, trọng lượng của nàng giảm xuống đã lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Mấy ngày nay, hầu như mỗi ngày đều hạ thấp với tốc độ một ngày mấy cân.

Trong tiếng nước tùm tùm tùm, Hoàn Nhan Lộ ra sức khua cánh tay, mồ hôi chảy ra, hòa vào trong nước.

Đã rất lâu rồi Trương Ảnh không có tới, nàng vừa bơi lội, trong lòng vừa lo lắng cho tình huống của Trương Ảnh.

Quan hệ của nàng và Trương Ảnh tương đối phức tạp vi diệu.

Ngay từ đầu nàng thưởng thức đối phương, sau đó hơi có yêu quý, sau đó lại biết thể trọng của mình có thể cứu được, lại thêm một tia tâm tình rất phức tạp.

Mặc dù nàng mập 300 cân, thế nhưng nàng vẫn là nữ tử, khi phần lớn da thịt bị nhìn thấy thì, cũng sẽ có sự ngượng ngùng của thiếu nữ.

Thế nhưng sự ngượng ngùng như vậy, trong khoảng thời gian Trương Ảnh không ngừng huấn luyện và sửa đúng chỉ điểm đã dần dần rút đi, thành thói quen.

Nàng cũng dần buông ra bản thân.

Ngày từng ngày, từ từ thích ứng huấn luyện như thế, cuộc sống như vậy.

Thế nhưng bỗng nhiên một cái, Trương Ảnh ngừng tới.

"Tiểu thư! Có người đưa tới một phong thư!"

Rất nhanh một thị nữ thiếp thân tay cầm một phong thư, vội vã đến gần.

"Mặt trên nói là Trương Ảnh công tử đưa."

Hoàn Nhan Lộ vừa nghe, nhất thời bơi tới bên bờ, chậm rãi bò lên, lắc thân thể mấy cái.

Nàng nhận khăn lông khô thị nữ đưa tới, lau khô hai tay khoác trên lên trên vai.

"Cho ta."

Xé mở phong thư, bên trong là từng hàng chữ viết chỉnh tề.

"Đi rồi..." Đã nhiều ngày Hoàn Nhan Lộ nghe được tin rất nhiều người rời đi, không nghĩ tới, hôm nay cả Trương Ảnh cũng...

Nàng cầm phong thư, trầm mặc chốc lát, nhìn hồ nước sóng gợn dập dờn, trong lòng bỗng có loại gợn sóng thất lạc.

*

Trong thời gian một tháng.

Thiên Nữ Đồng Chương mỗi ngày không ngừng cùng Trương Vinh Phương đối luyện.

Mỗi lần đều trong nháy mắt, đã đánh tan hắn.

Kim châm của nàng nhìn như nhẹ nhàng, nhưng khi bắn ra, lực xuyên thấu tương đối dọa người.

Cho dù không cần ám khí, thân pháp tốc độ của nàng cũng làm cho Trương Vinh Phương hoàn toàn không cách nào đụng vào, chớ đừng nói chi là bắn trúng.

Bất luận thân pháp cùng tốc độ xuất thủ, hắn đều kém đối phương không biết bao nhiêu.

Trừ đối luyện ra, Thiên Nữ vẫn còn khiến người ta chuyên chở không ít các loại phương thuốc, trợ giúp hắn điều trị thân thể, gia tốc hồi phục thương thế.

Chỉ là thời gian nửa tháng, thương thế bởi vì bùng nổ của Trương Vinh Phương trước đó khôi phục bảy tám phần.

Sau đó, Kim Sí Lầu càng điều động lượng lớn tư liệu võ học, cung cấp cho hắn xem xét học tập.

Đảo mắt lại qua nửa tháng.

Cứ điểm bí ẩn của Kim Sí Lầu.

Trong đạo trường, hai bóng người bay nhanh né tránh xê dịch, giống hai con phi ưng qua lại tấn công.

Hai tay Trương Vinh Phương như câu, không ngừng tàn nhẫn móc về phía Thiên Nữ.

Nhưng bất luận hắn gia tốc thế nào, đều chỉ có thể bắt được một cái bóng lưu lại.

Tình huống như vậy đã duy trì liên tục rất lâu rồi, hắn cũng sớm thành thói quen.

Không bao lâu sau, Thiên Nữ đột nhiên dừng lại, một tay vung lên, nâng lên dưới tay hắn.

Cánh tay hai người cùng giơ lên.

Vụt!

Một cây kim châm bị bàn tay nhỏ cầm lấy, vững vàng đặt nơi cổ họng Trương Vinh Phương.

"Lại là một chiêu này..."

Cả người Trương Vinh Phương là mồ hôi, bất đắc dĩ nhấc tay chịu thua.