Hắn mặc thêm một thân áo giáp dày đặc nguyên bộ lên chiến trường, có thể nghĩ ra được lực sát thương mà hắn tạo thành bao nhiêu lớn.
Mà nhiều người võ tướng Đại Linh cũng như thế, càng lên cao, hình thể càng lớn, dáng người càng cường tráng. Vì như vậy mới có thể gánh vác giáp toàn thân mạnh mẽ nặng nề hơn.
Đối phó với xe tăng hạng nặng thế này, bình thường cách duy nhất chính là công kích từ xa.
Nhưng đáng tiếc là, bình thường võ tướng Đại Linh đều có một yêu cầu trụ cột nhất.
Đó chính là tiễn thuật nhất định phải đạt tới tinh thông.
Mà võ tướng cao cấp, rất nhiều thậm chí đều là thần tiễn.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân sở dĩ lục chiến của Đại Linh vô địch.
"Cùng là cửu phẩm, Khánh Hồng huynh vẫn đừng nên nghĩ sẽ may mắn." m thanh Lâm Lý khàn khà, hình như là trước kia cuống họng đã từng bị tổn thương.
"Bây giờ Vân Yên tử sĩ đã vào thành, cả Đàm Dương đều nằm trong sự giám sát của Kim Sí Lầu. Phía sau Kim Sí Lầu có ai, bây giờ ngươi nên hiểu rõ rồi." Hắn thấp giọng nói.
"Kim Sí Lầu... Ta nên nghĩ đến từ sớm." Sắc mặt Tôn Khánh Hồng khó coi nói. "Kim Sí Kim Sí, Kim Sí đại bàng..."
"Phật môn chia làm Đông tông và Tây tông, Kim Sí Lầu phụ thuộc vào đế sư Đông tông Đạt Mễ Nhĩ, vốn luôn thủy hỏa bất dung với Tây tông. Mấy năm gần đây Tây tông càng ngày càng thân cận với Mật giáo.
Ngươi bây giờ lại thân cận Hắc Thập Giáo đứng cùng nơi với Mật giáo. Ngươi cảm thấy ngươi còn có thể được phía trên tín nhiệm không?" Lâm Lý thở dài một tiếng.
"Lúc trước ta đã sớm khuyên ngươi, không nên trộn lẫn với Hắc Thập Giáo, ngươi không nghe." Trong mắt hắn lộ vẻ bất đắc dĩ.
Lâm Lý và Tôn Khánh Hồng là bạn tốt nhiều năm, đáng tiếc, về sau, vì lựa chọn khác nhau nên hai người dần dần mỗi người đi một ngả.
Sau khi phát hiện Tôn Khánh Hồng không nghe lời khuyên bảo, Lâm Lý dứt khoát tự mình cách ly khỏi, lười đi vào thành Đàm Dương, bình thường cũng ở trong quân doanh của Thiên Hộ sở.
Hắn một mực tránh mâu thuẫn xung đột với bạn tốt.
Thật không ngờ, bây giờ ngày này vẫn tới.
"Đại Dương tự... Cũng là...?" Tôn Khánh Hồng trầm mặc, giọng nói trầm thấp hỏi.
"Đại Dương tự cấu kết với Tây tông, nhất định có một chân." Lâm Lý trả lời.
Nhất thời hai người yên lặng lại.
Gió lạnh thổi qua, trong ao mang theo từng gợn sóng phản xạ ra sắc mặt cực kỳ khó coi của Tôn Khánh Hồng lúc này.
"Tôn huynh... Ngươi sớm đã... Phạm vào kiêng kị." Giọng của Lâm Lý truyền vào trong tai hắn.
"..." Tôn Khánh Hồng nhớ lại lão hữu Xà Vương bên Hắc Thập Giáo, không khỏi có hơi nhắm mắt lại.
"Ta có thể hỏi một chút, Xà Vương bên ấy, bây giờ..."
"Hắn đã chết." Lâm Lý trả lời.
Tôn Khánh Hồng cười khổ, hơi đau khổ.
"Thế thì, ngươi muốn xử trí ta thế nào?"
"Không xử trí như thế nào cả, nhưng, Tôn gia bên ấy đã phát thông cáo, khu trục ngươi ra khỏi gia phả." Lâm Lý cũng có chút không đành lòng.
Trong thiên hạ, con đường võ học dùng cửu phẩm là nhất.
Chỉ là, ở trong một thành, mặc dù cửu phẩm cũng coi như là cường giả đỉnh cao.
Nhưng ở tất cả đại lộ, tất cả đại tỉnh, thậm chí tất cả Đại Linh. Số lượng cửu phẩm nhiều hơn trong tưởng tượng của người thường rất nhiều.
Đại Linh có tứ đại phó quốc, một mẫu quốc.
Trong chủ quốc Quang Tông có mười một đại tỉnh.
Dưới mỗi tỉnh quản hạt sáu đến mười đại lộ.
Mà mỗi đại lộ có phân chia một phủ nhiều châu.
Dưới mỗi một châu lại quản hạt mấy chục huyện thành.
Diện tích lãnh thổ bao la như thế, tuy một quân nhân cửu phẩm mạnh, nhưng đối với cả Linh đình mà nói, thật không đáng nhắc tới.
Mà Tôn gia luôn luôn là người ủng hộ kiên định của đương kim Linh Đế bây giờ.
Linh Đế đương nhiệm trước đó cố gắng huỷ bỏ chế độ tầng lớp, bị rất nhiều đại quý tộc Linh nhân phản đối, Tôn gia cũng vẫn luôn chưa từng đổi trận doanh.
"Trục xuất gia phả..." Ánh mắt Tôn Khánh Hồng tối sầm lại.
Không có ủng hộ của gia tộc phía sau, hắn hoàn toàn không làm Châu đốc được.
Cho dù ở Đàm Dương, cửu phẩm cũng không phải chỉ có một mình hắn. Thiên Toàn Cung, Đại Dương tự bị tiêu diệt, Thiên Hộ Lâm Lý trước mắt đều là cửu phẩm.
Dựa vào cái gì chỉ có hắn mới có thể lên làm người đứng đầu?
Chính là bằng vào gia tộc.
Bây giờ...
*
*
*
Cứ điểm Hắc Thập Giáo ngoại thành, một chỗ thổ bảo* màu xám đen do gạch đá đắp lên.
*thổ bảo: thành luỹ, lô cốt, hang được làm từ đất đá.
Từng đội từng đội giáo đồ Hắc Thập Giáo mang loan đao phẫn nộ hò hét, tìm kiếm bốn phía người chui vào vừa bị phát giác được.
Bộp!
Cửa chính chất gỗ bọc sắt, ầm vang một tiếng nổ tung trầm nặng.
Cửa chính sụp đổ, theo hơi khói ngọn lửa, nó nặng nề nện lên trên mặt đất, tóe lên bụi đất.
Trong thổ bảo, hai dáng người râu quai nón cao lớn cường tráng mang thiết thủ bộ, rống giận xông lên cửa chính.