Trong sự vây quanh của hơn ngàn người, dám kèm kẹp Đại trưởng lão, mang theo cả đoàn người hoàn hảo không hao tổn vọt ra.
Sau đó còn không có bị người ta trả thù truy tra, mặt mũi này có đủ lớn hay không.
Hơn nữa đây chính là loại người hung ác dám cùng Lâm Kỳ Tiêu Lâm gia đối nghịch đấy.
Trước khi Lâm Kỳ Tiêu không bị phế sạch võ công, đây chính là tương đối tàn nhẫn.
Không ít người xung quanh bị nàng bắt nạt.
Đầu trọc cũng là một thành viên trong đó.
Khi hắn ta vừa nghe thấy Lâm Kỳ Tiêu bị phế đi, hắn ta vui mừng tới giết gà ăn mừng ở nhà với tức phụ nữa.
Hiện tại không nghĩ tới... tra người thiếu chút nữa chọc tới loại người hung ác như Trương Ảnh này.
"Đội trưởng... vừa nãy, ngươi có ngửi thấy được, mùi thuốc cầm máu trị thương không?" Một người bên cạnh bỗng nhẹ nhàng hỏi.
"Không có! Nào có mùi thuốc trị thương gì, chớ nói lung tung!" Đầu trọc nhất thời giật mình, hung hăng đánh người nọ một phát.
"Cái chuyện chết tiệt đó, là ngươi có thể tùy tiện nói lung tung à? Ngươi muốn chết cũng đừng kéo theo ta!"
Người nọ nhất thời uất ức bụm mặt, còn muốn nói điều gì, lại bị tên còn lại bên cạnh nhỏ giọng giải thích vài câu, sắc mặt hắn nhất thời trở nên trắng bệch, không dám nhiều lời.
Một đội người cứ làm như không biết gì cả, tiếp tục tra xét chỗ tiếp theo.
Ở Minh Kính Cung, đạo tu bình thường thì bọn họ thật đúng là không chú ý phẩm cấp của những người này, nhưng võ tu giống như Trương Ảnh, bản thân còn có mối liên hệ mạng giao thiệp khác nữa, thì không phải là bọn họ có thể chọc nổi rồi.
Trương Vinh Phương đóng cửa sân, sắc mặt hơi trầm xuống.
Chuyến này, may là lúc trước hắn từng giữ chức và có chút tiếng tăm ở nha môn, bằng không rất có thể sẽ bị phát giác, sau đó bị rất nhiều vũ lực binh lực của triều đình phát lệnh truy nã.
Sau đó rơi vào kết cục Hắc Thập Giáo và triều đình phối hợp liên thủ thắt cổ.
Hắn lúc này mới khắc sâu cảm nhận được, chỗ tốt của quyền thế.
Tuy hắn chỉ là mượn lực từ Lý gia, thì cũng không đến mức để cho mình rơi vào tình cảnh bị toàn thành truy bắt.
Cảm khái trong chốc lát, hắn đang muốn trở về phòng nghỉ ngơi.
Bỗng đầu tường bên cạnh có một con chim đỏ nhỏ nhẹ nhàng bay thấp, đứng kêu to vài tiếng.
Trương Vinh Phương ngẩng đầu nhìn lại, vươn tay gọi nó.
Con chim nhỏ nọ nhất thời bay lại gần, rơi lên trên mu bàn tay hắn.
Hắn gỡ xuống ống trúc rồi cẩn thận mở thư ra, nhìn kỹ nó.
Là tin tức phủ thành Kim Sí Lầu gửi tới. Thông qua chim đỏ nhỏ liên hoàn thay đổi, cuối cùng bay đến chỗ của hắn.
Bên phía Hứa Miếu Đồng hẳn cũng có một phần.
Trên thư độ dài hữu hạn, số chữ không nhiều.
"Đồ vật đã thu được, trong thành Đàm Dương tất cả hành động thu liễm, hoàn toàn ẩn núp một tháng. Chờ đợi tiếp theo. -- Hồng Linh."
"Lại bảo mình triệt để ẩn núp..." Trong lòng Trương Vinh Phương đoán được tâm tư của cấp trên Kim Sí Lầu.
Đây là kinh bạch tới tay, cần có thời gian sử dụng, cho nên để tránh cho phân điểm các nơi bị trả thù, yêu cầu phân điểm của tất cả khu ẩn núp.
Ý của việc hoàn toàn ẩn núp, chính là cắt đứt tất cả hành động, đến cả trao đổi tình báo cũng không thể làm, coi như mình chưa từng gia nhập vào Kim Sí Lầu, sống như cuộc sống ngày thường.
Đây cũng là cái gọi là hoàn toàn ẩn núp.
"Xem ra chuyện mặt trên có được kinh bạch, rất có thể sẽ bị tiết lộ. Hoặc có lẽ là, rất có thể sẽ không có cách nào giấu diếm được." Trương Vinh Phương dự đoán trong lòng.
"Ẩn núp thì ẩn núp đi, vừa lúc ta cũng..." Bỗng hắn hồi tưởng lại chuyện đêm qua.
Hắn vốn để lại cái rương rỗng trong nhà, chính là vì thử xem, có người thực sự xuống tay với hắn hay không.
Lại không nghĩ rằng, một lần dò xét, thế mà thực sự xảy ra vấn đề.
Bỏ qua chim đỏ nhỏ, hắn không nghĩ nhiều nữa.
Chờ liên hệ được với Thanh Tố rồi nhìn xem đêm qua hắn rốt cuộc bị tiết lộ tin tức thế nào.
Theo đạo lý mà nói, thân phận mặt ngoài của hắn là Trương Ảnh, chỉ là quan sai Tam Phẩm, không nên bị người nhìn chằm chằm vào mới đúng.
Cho dù tất cả mọi người đoán được, phía sau Trương Ảnh khả năng có cao thủ cao phẩm, không ai có thể sẽ cảm thấy hứng thú với vật phẩm tư nhân của bản thân Trương Ảnh đi?
Trương Vinh Phương dự đoán trong lòng.
Tối hôm qua hành động quá mức gấp gáp, rất nhiều đầu mối hắn không lấy được, chỉ có thể chờ trễ một chút rồi đi tìm nàng tìm hiểu.
Còn có tổn thương bên tay phải, loại bị trật nghiêm trọng như vậy, ít nhất phải tĩnh dưỡng một tháng...
"Đúng rồi, Xà Vương Hắc Thập Giáo xuống truy xét hung thủ... Cũng là phiền phức..."
Trương Vinh Phương chợt nhớ tới, Hắc Thập Giáo liên tiếp chết nhiều người như vậy, hình như đều là có quan hệ tới mình...
Bây giờ không phải là hắn có muốn ẩn núp hay không, mà là người ta đúng là tìm hắn…