“Sư phụ, hôm nay bên kia sẽ có một cuộc tấn công lớn của Linh đình, tốt hơn hết ngài nên lập tức thông báo cho các thủ lĩnh nghĩa quân khác. Nếu không, tình hình sẽ có biến.”
Trương Vinh Phương đã dự đoán đúng dáng vẻ của sư phụ sẽ trông như thế nào lúc này, không do dự, lập tức nhắc nhở.
“Đa tạ!” Trương Hiên vỗ vỗ vai đồ đệ. Bước nhanh rời khỏi phía sau núi.
Khi đi ngang qua Đường Sa, hắn dừng lại, nhìn lão già tính toán cả đời, mưu lo kín đáo, vậy mà lại không thể giải thích được ngã xuống trong tay một biến số không ai có thể tưởng tượng nổi.
Nhất thời, sự phức tạp và xúc động trong lòng Trương Hiên khó có thể diễn tả được bằng lời.
“Chuyện này có lẽ là người tính không bằng trời tính...”
Cho dù Đường Sa tính toán trăm bề cũng không thể ngăn nổi một người đột nhiên xuất hiện làm rối.
Lúc ấy, hắn nhanh chóng rời đi, lao thẳng về phía nửa đầu của Thanh Hòa Cung.
Nếu Phương Tề đã hợp tác với Đường Sa ra tay. Nghĩa là những nơi còn lại cũng có khả năng sẽ ra tay.
Phải mau chóng đến kiểm tra bên phía Hàn lão đại mới được!
Sau đó là tập hợp nhân lực phòng ngự tấn công chiến đấu. Cho dù thực lực phía bên này của Trương Vinh Phương có mạnh đến đâu, trong lúc mưa tên quần công, cũng không thể phát huy quá nhiều tác dụng.
Vẫn phụ thuộc vào bố trí đại cục.
“Đúng rồi.” Trương Hiên bỗng nhiên nghĩ tới cái gì. Quay lại nhìn đồ đệ phía sau lưng mình.
“Triệu Việt Đình của Hải Long ở chỗ này, có nghĩa là Hồng Cẩu Vương của Đàm Dương cũng có thể đến.
Hai người đã hợp tác nhiều năm, như hình với bóng. Vinh Phương, thân phận của ngươi bên phía Đàm Dương...?”
“Yên tâm đi, bên phía Kim Sí lầu chúng ta sẽ không tiết lộ đâu. Người duy nhất có thể rò rỉ tin tức là phía các người.”
Lúc này, Thanh Tố mới lên tiếng.
Bây giờ nàng đang bày tỏ thái độ.
Khi nhìn thấy thân thủ và thực lực của Trương Vinh Phương, nàng đã hiểu chính mình và thậm chí cả Kim Sí lầu đã đánh giá thấp tiềm năng thực lực của Trương Vinh Phương một cách nghiêm trọng.
Bây giờ nàng phải sửa chữa mối quan hệ của mình với Trương Vinh Phương càng sớm càng tốt, nếu không...
Trong lòng Thanh Tố không khỏi rùng mình.
Nếu là người bình thường, bọn họ đương nhiên sẽ không biết một cao thủ võ công khi làm thích khách lại khủng bố đến thế.
Nhưng Kim Sí lầu của các nàng thì khác...
Với thực lực tiềm tàng của Trương Vinh Phương lúc này... rất có thể hắn sẽ trở thành một trong Cửu Linh trong tương lai. Lâu chủ chắc chắn sẽ vô cùng coi trọng.
Đến lúc đó….
Không. Không phải cho đến lúc đó.
Hiện giờ, nếu người này nảy sinh ý nghĩ, tìm một nơi nào đó giết mình, sẽ không ai có thể tìm được dấu vết….
Nghĩ đến đây, lại nghĩ đến hiệu suất khủng bố Trương Vinh Phương giết người còn nhanh hơn cả cắt cỏ vừa rồi.
Cảm giác kinh sợ trong lòng Thanh Tố dâng trào hết đợt này đến đợt khác, cơ bắp trên khắp cơ thể đều bắt đầu căng thẳng.
Không được!
Nàng phải tìm cách tự cứu mình! Phải bù đắp mối quan hệ vừa rồi!
Rất nhiều suy nghĩ chợt ùa về trong đầu nàng.
“Hồng Cẩu Vương…?” Trương Vinh Phương đã nghe nói về cái tên này từ một đồng sự, là một con buôn tình báo có tiếng ở Đàm Dương.
“Có một sơ hở!” Đột nhiên Thanh Tố lên tiếng, thu hút sự chú ý của hai người còn lại.
Nàng dừng giây lát rồi kể lại: “Việc Hải Long và Hồng Cẩu Vương đặt bẫy lần này có nghĩa là Hồng Cẩu Vương đã hoàn toàn nghiêng về phía Linh đình.
Mà đã như vậy, quân chủ lực của Hồng Cẩu Vương không có ở đây. Nói cách khác, hắn ta rất có thể sẽ đi hỗ trợ những nơi khác.”
Nàng lấy một cái ống ngắn trong túi ra, đặt lên môi, rồi thổi mạnh.
Bíp~~~!
Đột nhiên, một tiếng còi bén nhọn, réo rắt vang lên.
“Chờ một lát.” Thanh Tố nói.
Trương Vinh Phương và Trương Hiên cố gắng kiềm chế sự nóng nảy của mình, kiên nhẫn chờ đợi vài phút.
Chẳng mấy chốc.
Một con chim sẻ màu đỏ nhanh chóng bay đến từ đằng xa.
Chim sẻ nhỏ nhẹ nhàng đáp xuống bàn tay đang duỗi ra của Thanh Tố, trên chân buộc một cuộn giấy.
Thanh Tố tháo cuộn giấy ra, mở ra nhìn, đột nhiên sắc mặt nàng hơi thay đổi.
“Hồng Cẩu Vương đã dẫn người trở về Đàm Dương! Bọn họ đã lần theo manh mối của đội buôn Bạch gia, sẽ lục soát nhà Dương Hồng Diễm bên kia!”
“Dương Hồng Diễm biết thân phận Trương Ảnh không?” Nàng nhìn về phía Trương Vinh Phương.
“... Phiền phức rồi!”
Trái tim Trương Vinh Phương chùng xuống.
Đương nhiên tẩu tử biết rồi.
Hơn nữa, một khi Hồng Cẩu Vương tìm đến chỗ tẩu tử, không chỉ sự an toàn của tẩu tử mà cả gia đình tẩu tử cũng sẽ là vấn đề.
Tất cả những gì hắn làm ở Đàm Dương sẽ thất bại trong gang tấc.
Trương Ảnh cũng sẽ ngay lập tức trở thành đồng đảng của phản tặc khởi nghĩa.
Lúc trước, khi hắn bảo vệ tẩu tử đến Đàm Dương, gia nhập đội buôn Bạch gia, có rất nhiều người đã từng nhìn thấy hắn.
Nếu thực sự muốn tìm, hoàn toàn không thể giấu được.