TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 186: Con tin

Trương Vinh Phương nghiêng đầu, nhìn hai người che yết hầu từ từ ngã xuống đất.

"Không phải à... vậy thì đáng tiếc thật."

Bịch bịch.

Hai cơ thể phun máu quỳ rạp xuống đất.

Tất cả mọi người xung quanh bị biến cố xảy ra trong chớp nhoáng này dọa cho sợ ngây người.

Chỉ là trong nháy mắt, dưới sự bao vây của nhiều người như vậy, Trương Vinh Phương thế mà còn dám động thủ giết người à??

Môi lão giả Ba Tát Lý run rẩy, hai tay nắm trên quải trượng cũng càng run run.

Lão không sợ vết máu trên cổ, hung ác nhìn chằm chằm Trương Vinh Phương, tựa như muốn lòi cả con mắt ra khỏi tròng.

"Buông trưởng lão ra!!"

"Giết hắn đi! Chém đứt tứ chi của hắn!!"

"Đâm thủng hắn! Đem hắn làm thành người khô treo lên!!"

"Buông Ba Tát Lý đại nhân ra!!"

Đám người rống giận, tiếng quát lớn tầng tầng lớp lớp giống như sóng biển cuốn vào từ ngoài sân.

Lúc này đoàn người Trương Vinh Phương mới biết được, những người áo đen đó không chỉ có những người ở trong viện, bên ngoài còn có càng nhiều hơn nữa!

Sắc mặt các đội viên Đội Chín trở nên trắng nhợt, không dám nhúc nhích.

Có người thậm chí ngay cả tay cầm đao cũng bắt đầu run lên.

Trước đây khi có Lâm Kỳ Tiêu dẫn đội, bọn họ đâu gặp được trận chiến cỡ này. Người khác cơ bản là không dám ngang ngược với Lâm Kỳ Tiêu.

Nhưng bây giờ...

"Có giỏi!" Ba Tát Lý nặng nề lên tiếng. Giọng nói tựa như bị vật nặng ngăn chặn.

"Cắt đao đi!" Lão giơ tay lên, chụp vào lưỡi dao."Cắt đầu của ta xuống!!"

"Giống như ngươi giết bọn họ lúc nãy!"

Bàn tay gầy guộc kia chậm rãi chụp vào sống đao.

"Đến đi!!!" Ba Tát Lý hét lớn một tiếng.

Phụt!!

Lưỡi dao hung hăng ép xuống, cắt vỡ huyết quản nơi cổ. Giọt máu rõ ràng chảy xuống từ mặt bên của thân đao.

"Dừng tay!!"

"Buông đại trưởng lão ra!!"

Đám người xung quanh kinh hãi thét lên.

Không chỉ mỗi người áo đen, mà ngay cả người Đội Chín cũng giật nảy mình.

Trương Vinh Phương mỉm cười.

"Hiện tại."

"Đều tránh ra cho ta!!"

Hắn rống to hơn nữa.

Tiếng hô bị chấn động đến mức tất cả tiếng hò hét chợt im bặt.

Người áo đen đều nhìn chằm chằm cái cổ không ngừng chảy máu của Ba Tát Lý.

Trầm mặc một chút, đoàn người nhất thời tách ra một con đường.

"Đi thôi." Khuôn mặt Trương Vinh Phương khôi phục vẻ tươi cười."Cảm tạ Ba Tát Lý trưởng lão tự mình đưa bọn ta một đoạn đường."

Ba Tát Lý gắt gao nhìn hắn chằm chằm, không nói được một lời.

Lão đã đoán được kết cục. Cho dù lão không sợ chết, các tộc nhân còn lại cũng sẽ không ngồi xem lão chảy máu mà chết.

Trương Vinh Phương không thèm để ý lão ra sao, mang theo đoàn người Đội Chín chậm rãi bước qua từ giữa đám người.

Cho đến khi triệt để rời khỏi cái thôn trấn này, hắn mới buông Ba Tát Lý ra, rời khỏi nơi đây.

*

"Làm rất tốt!"

Trong Hình Ngục bộ, tổng đội Trương Hướng Dương thưởng thức nhìn Trương Vinh Phương.

Tiền đội trưởng Đội Chín Lâm Kỳ Tiêu hắn ta không quen nhìn, nhưng lại không quản nổi.

Hiện giờ cuối cùng cũng đổi thành một người bình thường.

Trương Hướng Dương qua tuổi bốn mươi, hiện nay trừ ngày bình thường tọa trấn tổng bộ Hình Ngục bộ, thời gian còn lại trọng tâm đều đặt ở trong nhà mình.

Đặc biệt là năm ngoái sau khi cháu trai chào đời, hắn ta càng không để ý tí gì tới công tác chức vụ.

Đối với đủ loại chuyện xấu xa trong quan trường, hắn ta đã sớm thấy nhiều rồi.

Bây giờ thấy lực lượng mới là Trương Vinh Phương xuất hiện, không đi đường ngang ngõ tắt, trong lòng cũng có một tia an ủi.

"Nhớ năm đó, ta cũng giống như ngươi vậy... nhiệt huyết trong lòng chưa lạnh..."

Trương Hướng Dương than thở, lấy xuống một phần thư bổ nhiệm từ án đài trước mắt.

"Đây là thư bổ nhiệm của ngươi. Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là đội trưởng Đội Chín chính thức. Quyền hạn quản hạt của Đội Chín đều ở trong này cả. Quan phục không đổi, có điều phải có thêm một cái mũ nhận diện. Ngươi nhớ phải đổi."

Thư bổ nhiệm là hình ngục trưởng đã sớm phân phó xong.

Chỉ cần biểu hiện của Trương Ảnh trong nhiệm vụ đặc phái lần này không quá kém thì đều có thể chuyển chính thức.

Hơn nữa, ở cái nơi như vậy, cho dù có nổi lên xung đột, trong đám giáo đồ Hắc Thập Giáo sẽ có người âm thầm hiệp trợ bọn họ thoát thân.

Đương nhiên, nếu như thật sự xuất hiện ngoài ý muốn trọng đại nào đó, vậy sẽ là mạng của hắn.

Cái nơi Hình Ngục bộ này, nếu đã tới thì sớm muộn cũng sẽ có thời gian liều mạng.

Nhiệm vụ lần này chẳng qua là cho Trương Ảnh một bài kiểm tra.

"Cảm tạ tổng đội đã tài bồi." Sắc mặt Trương Vinh Phương trầm tĩnh tiến lên một bước, đưa hai tay tiếp nhận thư bổ nhiệm.

Hắn cúi đầu nhìn nó, trên đấy rõ ràng viết, thân là đội trưởng Đội Chín, không chỉ có quyền nhậm chức tuyệt đối với đội viên thuộc hạ, lại còn có thể điều động ba mươi quan sai nha môn trở xuống bất cứ lúc nào.

Mặt khác về phương diện phúc lợi, bổng lộc tăng cao tới năm mươi lượng một tháng. Đây tuyệt đối coi như là lương cao.

Cũng hưởng thụ một nửa trở lên các loại chế độ giảm thuế.

Chế độ giảm thuế cuối cùng này mới là then chốt.