TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 184: Hướng đi

"Chính là những tin tức lộn xộn về mấy tên lông vàng lông đỏ kia?" Nam tử tóc dài có chút không tin.

"Chính là bọn họ. Để tìm người, ở Đàm Dương, không có người nào chuyên nghiệp hơn bọn họ. Ngay cả khi quan trường không tìm được người, cũng sẽ tìm đến bọn họ."

"Được, sau đó làm gì?"

"Ta đến là được, Hắc Thập Giáo luôn muốn lôi kéo chúng ta cùng phía bên trên. Lần này cho bọn họ cơ hội, và họ sẽ tự mình vươn lên." A Tùng nói.

"Còn nữa, ta nghe nói Đàm Dương có một gã chuyên buôn bán tình báo. Tên hắn là gì? Cẩu Vương?"

"Hồng Cẩu Vương."

"Vậy thì hai bên cùng nhau điều tra."

"Được."

*

*

*

Bên ngoài thành Đàm Dương, trấn Hoài Minh.

Trương Vinh Phương dẫn đầu một nhóm hơn chục thành viên của đội chín, đi qua những con đường vắng vẻ, cẩn thận vòng qua những đống phân bò trên mặt đất, và đến một sân có ba tòa lầu nhỏ.

Những câu đối xuân đã phai màu treo trên cửa sân. Nhiều hình vẽ bậy khác nhau được viết trên cửa bằng than củi.

Trương Vinh Phương ra hiệu cho Trần Hán Sinh đang ở bên cạnh tiến lên gõ cửa.

Cộc cộc cộc.

Bên trong cánh cửa mơ hồ có tiếng vang trống trải..

Không có ai trả lời.

Soạt.

Trương Vinh Phương đột nhiên khẽ nhúc nhích lỗ tai, rút đao trước tiên.

Những người còn lại cũng từ từ rút đao.

Trương Vinh Phương ra dấu tay, những đội viên phía sau lập tức phân tán, vây quanh hắn.

Bang! !

Trong tích tắc, hắn lao tới, vai va vào cánh cửa qua lớp áo giáp da.

Các tấm cửa bị lực lớn va đập dữ dội, hai người bên trong gào thét cầm đao lao ra.

Hai con dao bầu mang theo ánh sáng màu bạc, chém mạnh vào đầu vai của Trương Vinh Phương.

Keng keng hai lần.

Trương Vinh Phương giơ tay quét tới, lúc này mới có thể dùng sức mạnh cùng tốc độ tam phẩm.

Đối phó với hai cường giả bình thường không có cấp bậc này, căn bản là dễ như ăn bánh.

Khi hai lưỡi đao va vào nhau, cổ tay của cả hai bị đau nhức dữ dội, lưỡi đao rơi xuống đất.

"Bắt xuống!"

Hai đội viên bước tới, quả quyết đè hai người lại, ép họ xuống đất để họ không thể di chuyển.

Những người còn lại ùa vào sân.

Một nhóm người lao ra khỏi sân, tất cả đều mặc đồ đen và cầm theo gậy gộc và đao.

Ngay lập tức, hai bên lao vào nhau và hỗn chiến.

Một người nam tử mạnh mẽ với mái tóc xoăn và bộ râu vàng lao ra, mặc một bộ giáp da màu xám, một tay cầm đao, tay kia cầm một chiếc khiên.

Trương Vinh Phương dẫn đầu nghênh đón.

Hai người họ chém nhau, keng một tiếng, eo đao trên tay Trương Vinh Phương bị nứt toác ra một chỗ.

Hắn giật mình trong lòng, tránh được cú đập khiên tròn của đối thủ, hắn vận dụng hết hoàn toàn thân pháp Mê Yên bộ.

Tốc độ và sức mạnh của người nam tử mạnh mẽ là khoảng tam phẩm.

Sau khi đánh mười mấy chiêu với Trương Vinh Phương, hắn liền phát hiện ra rằng thủ hạ của mình đang nhanh chóng bị tiêu diệt.

Ngay lập tức hắn liền có chút cuồng lên, đao và khiên bắt đầu không để ý phòng thủ, điên cuồng tấn công.

Dưới đòn tấn công dữ dội này, Trương Vinh Phương lần nào cũng tránh được lưỡi đao.

Dần dần, nhiều kỹ năng của thân pháp Linh Xà học được trong những ngày này hiện lên trong tâm trí.

Tích lũy trong trận chiến khốc liệt này, nó nhanh chóng biến thành linh cảm.

Trong vô thức, một kỹ năng mới từ từ xuất hiện trong cột thuộc tính của Trương Vinh Phương: thân pháp Linh Xà (nhập môn).

Hắn cảm thấy bất cứ điều gì, tất cả thân pháp và bộ pháp trong tâm trí hắn ngay lập tức hòa làm một, tạo thành một trường tổng thể mơ hồ.

Vào lúc này, trong đầu chợt lóe lên một điểm linh quang.

Trương Vinh Phương liên tiếp tiến ba bước, quay ngoắt lại ba lần, và chém ra lưỡi đao.

Xì!

Lưỡi đao lướt qua cổ của tráng hán.

Một vệt máu tươi bắn ra.

Tráng hán lảo đảo ngã về phía trước, ôm chặt cổ họng, chết không nhắm mắt.

Keng.

Trương Vinh Phương đặt thanh đao vào vỏ, vẻ mặt bình tĩnh.

Đã có lúc, tam phẩm là thứ hắn chỉ có thể ngước nhìn.

Mà bây giờ, nó chỉ là gỗ chết dưới nhát đao.

Lúc này, những đội viên còn lại cơ bản đã thu dọn sân xong xuôi, trừ thủ lĩnh ra thì không ai có thể khiêu chiến.

Mọi người bắt đầu lục soát ba tòa lầu nhỏ này một cách trắng trợn không kiềng dè gì.

Chẳng bao lâu, Trương Vinh Phương đã đưa ra một số tập sách nhỏ, một phần bí tịch, và một số đồng bạc và tiền giấy.

Hắn không đọc bất kỳ sách nào khác, mà chọn cuốn bí tịch kia.

"Tháp Lạp Hán Đao Thuẫn thuật".

Văn bản bên trong hơi tối nghĩa, xen lẫn một số tiếng nước ngoài, Trương Vinh Phương cũng không hiểu được.

Chỉ là.... Kiếm pháp cùng khiên này xem ra là võ công tam phẩm, có thể đột phá hạn ba lần.

Tam phẩm đã là khá hiếm.

Hắn cẩn thận cất bí tịch đi, lấy một nửa số tiền rồi ra hiệu cho mọi người chia nhau số còn lại.

Bây giờ Lâm gia và Hải Long đang xảy ra xung đột, sự thật chắc hẳn không được che giấu lâu.