“Đúng rồi... Cũng chỉ có những người điên Cực Cảnh, mới làm ra việc thái quá kiểu này.
Cũng đúng, chuyện thái quá bọn họ làm trong lịch sử còn thiếu sao? Cũng không thừa một chuyện này. Vì lẽ đó hắn chính là lão quái vật tu luyện sớm hơn ta không biết bao nhiêu năm! Nói không chừng thì đã sống hơn trăm năm!
Với thiên phú của ta, nếu ta cất bước cùng thời gian với hắn, cùng tu hành, tuyệt đối không kém gì hắn!”
Nghĩ như vậy, Nhiễm Hân Duyệt cảm giác Chung Thức của mình càng ổn định hơn.
Lúc này, nàng khôi phục tự tin mà đứng lên. Tuy rằng trên người vì linh tuyến bị thôn phệ mà rơi vào suy yếu.