Chỉ cần Bái Thần, là có thể một phát bước vào tầng lớp cường giả cao nhất thiên hạ.
Loại cám dỗ này…
Trương Vinh Phương hít sâu một hơi.
"Nếu ta có thực lực Linh Tướng, người khác sao còn có thể làm khó dễ ép buộc ta. Đến lúc đó, lời của ta chính là quy củ, chính là quy tắc!"
Mà bây giờ, cơ hội đang bày ở trước mặt hắn.
Chỉ cần.
Thình thịch!
Hắn một chưởng bóp vỡ chén uống nước. Trước ngực phập phồng kịch liệt, hô hấp dồn dập.
"Cho dù không Bái Thần! Ta cũng có thể đi tới một bước kia! Đừng đến quấy rầy ta!!"
Hắn nhắm mắt lại, điên cuồng vận chuyển Thái Thượng Minh Hư công.
Rất nhanh, xúc động muốn Bái Thần cực kỳ mạnh mẽ cấp tốc tiêu tán ở trong lòng hắn.
Hơn mười phút sau, Trương Vinh Phương mới đi ra từ trong khoang, đi tới boong tàu, nhìn cảnh biển nơi xa, hòa hoãn cảm xúc căng thẳng vừa nãy.
"Đây là ảnh hưởng tiềm thức sao? Quả nhiên lợi hại, mới vừa bắt đầu tiếp xúc đã suýt chút nữa khiến cho ta trúng chiêu."
"Xem ra, sau này nhất định phải cẩn thận hơn…"
*
"Thượng Quan Phi Hạc!!"
Trên một con thuyền lớn cũng rời xa cảng Tình Xuyên.
Một lão tăng cường tráng lông mày trắng rũ xuống tới cằm không kiềm chế được nặn ra dấu tay trên trượng đồng. Phía sau hắn ta là tầm mười cao thủ Tây tông, ai nấy đều cầm thương. Thượng Quan Phi Hạc giết chết Minh Phi Hành Ngọc, đến điều hành nhân mã, đồng thời xuất thủ với bọn họ và Chân Nhất Giáo.
Trước sau không vượt quá ba ngày.
Trong ba ngày, lực lượng ở Trạch tỉnh của bọn họ cứng rắn bị diệt hơn phân nửa.
Nếu không có một số cao thủ của Tây tông, cuối cùng dựa vào Linh Lạc tự bạo, liên tục trở ngại kéo dài thời gian.
Sợ rằng những người bọn họ đều không nhất định có thể chạy thoát khỏi Tình Xuyên!
Không Si chưa bao giờ thấy kẻ nào trở mặt nhanh như vậy!
Trước Hành Ngọc vẫn còn truyền tin, nói Thượng Quan Phi Hạc dao động, sẽ nhanh chóng có thể thuyết phục.
Thế nhưng đảo mắt.
Không đồng ý thì cũng đừng cực đoan như vậy chứ!? Buôn bán không thành còn nhân nghĩa! Kết quả người này hay lắm, trực tiếp hạ tử thủ!!
"Thượng sư, lẽ nào chúng ta cứ chật vật như vậy trở về sao? Nếu như bị mấy dòng khác của Chân Phật tự thấy, chỉ sợ địa vị ở trong chùa của chúng ta sẽ có ảnh hưởng!!" Một tăng nhân da ngăm đen bên cạnh trầm giọng nói.
"Thì tính sao!? Các ngươi đánh thắng được Thượng Quan Phi Hạc à!?" Không Si lạnh giọng hỏi ngược lại.
"Lão gia hỏa kia chẳng qua là lớn hơn mấy tuổi thôi, nếu là chúng ta đến tuổi của lão ta, chắc chắn sẽ không thua đâu!" Tăng nhân không cam lòng nói.
"Vậy chờ hai mươi năm ngươi lại đi tìm lão ta đánh đi!" Không Si lạnh như băng nói.
"Ặc…" Tăng nhân kia nhất thời không biết nói gì.
"Thượng Quan Phi Hạc chính là kỳ tài võ đạo của Ngọc Hư Cung, học thức của bản thân pha tạp rộng rãi, người mang ba tuyệt học lớn.
Trong đó còn nghĩ ra tuyệt học Nho giáo Thuần Tâm Hoán Ngọc dung nhập vào bản thân, sáng chế võ công kinh khủng tầm cỡ Mịch Tâm huyễn pháp. Thông qua việc quấy rầy, ảnh hưởng ngũ giác, khiến cho kẻ địch sản sinh ảo giác. Từ đó điều khiển tất cả của đối phương.
Dùng võ học cỡ đó cho cho quần chiến thì đương nhiên là không được, nhưng nếu như để ám sát thì…" Không Si vừa hồi tưởng lại mọi chuyện trước đó, liền cảm thấy cực kỳ sợ.
"Thượng sư, chúng ta đánh không lại Thượng Quan Phi Hạc, nhưng cứ như vậy trở về, chúng ta tất nhiên sẽ bị phạt nặng. Nếu kết cục đã định, vậy tại sao không thử lập công chuộc tội?"
Một tăng nhân cao gầy đeo mắt kính đen nói khẽ.
"Ồ? Lập công chuộc tội bằng cách nào?" Không Si híp mắt nhìn về phía đối phương, nghe trong lời nói của đối phương có ẩn ý.
"Có người cố ý tiết lộ tin tức cho chúng ta. Ngay gần chúng ta, có thủ giáo Trương Ảnh làm hại mấy vị cao thủ, thậm chí Tông Sư của Tây tông ta đều mất tích bí ẩn ở Thứ Đồng.
Hôm nay hẳn là đã đổi thân phận, lặng lẽ rời cảng, đang đơn độc làm việc một mình. Nếu trên đường trở về, chúng ta tiện thể bắt lại kẻ này luôn…
Thân làm Đạo tử Đại Đạo Giáo, tên Trương Ảnh đó còn liên quan đến nhiều án lớn ở Thứ Đồng như vậy, giá trị của hắn không cần phải nói, chư vị cũng biết."
Những lời này, không chỉ khiến Không Si động tâm tư.
Các tăng nhân còn lại cũng đều động tâm tư.
"Không ổn đâu, Trương Ảnh đó khá là quỷ dị. Tây tông ta có nhiều người đi điều tra như vậy, đều mất tích một cách khó hiểu. Lần một lần hai có lẽ là vừa khớp, có thể ba lần bốn lần, vậy thì không phải là vừa khớp, mà là tất nhiên." Tăng nhân tráng hán da xanh đen lo lắng nói.
"Cái này tự nhiên. Nhưng nơi này là chỗ nào? Là trên biển rộng! Trương Ảnh kia âm thầm đổi thân phận, là để người khác không biết hắn là ai. Chúng ta hoàn toàn có thể trực tiếp lấy lửa đạn phá hủy đội thuyền của hắn từ nơi xa! Khi đó tất nhiên hắn sẽ có phản ứng.