Hai người trên lôi đài đánh nhau ầm ầm, đều là đối với tốc độ lực lượng của nhị phẩm.
Đám đông dưới đài la lên một trận, kích động đến đỏ mặt tía tai.
Còn Trương Vinh Phương thì chậm rãi nuốt nước bọt, nhìn trái nhìn phải.
Một lúc sau, bước chân của hắn đột nhiên dừng lại, ánh mắt đảo qua đám người, ngay sau đó rơi vào trên người thanh niên áo gấm sắc mặt trắng bệch.
Làn da của công tử này gần như trong suốt, khuôn mặt không có chút máu, mặc dù đang trò chuyện với những người xung quanh nhưng tinh khí thần rõ ràng là rất kém cỏi.
Nói một vài từ là đã phải thở gấp mấy cái.
Và đúng lúc từ trên người hắn ta, Trương Vinh Phương ngửi thấy được mùi thơm của máu thịt.
Mặc dù nó không nồng đậm lắm nhưng quả thật có tồn tại.
Ngay lập tức, Trương Vinh Phương chủ động bước tới.
Chát.
Hắn giả vờ bước nhanh, cúi đầu không để ý phía trước va nhẹ vào cánh tay của công tử trẻ tuổi đó một cái.
Trong nháy mắt, ngón tay của hắn chà sát trên mu bàn tay của đối phương, hấp thu một chút máu tươi.
Đối phương kêu lên một tiếng đau đớn, quay đầu lại tìm hắn. Nhưng đã quá trễ rồi.
Trương Vinh Phương đã chen vào đám đông, trong nháy mắt đã biến mất không còn tung tích.
Chỉ còn lại công tử nắm chặt mu bàn tay bị trầy xước chảy máu được những người bên cạnh nhanh chóng xúm lại băng bó.
Cách đó không xa, Trương Vinh Phương đi vào một con hẻm, giơ tay lên, liếm nhẹ vết máu trên móng tay.
Một cảm giác tuyệt vời không gì sánh được lại tràn vào trong lòng hắn.
Chỉ là cảm giác này không kéo dài lâu lắm, chỉ trong chốc lát.
“Quả nhiên. Vẫn còn quá ít sao?”
Trương Vinh Phương liếc nhìn một thanh Huyết Nhục Bổ Toàn.
Đột nhiên sắc mặt của hắn khẽ thay đổi.
Trên Huyết Nhục Bổ Toàn thực sự có một sự thay đổi!
Từ 78 lần trước, lần này đã được thăng cấp lên 80!
“Thực sự có tác dụng?” Hắn lại lần nữa vội vàng xoay người, tìm kiếm công tử trẻ tuổi mà hắn vừa đụng phải.
Lặng lẽ tiếp cận từ phía sau.
Nhưng lần này đến gần hắn lại không ngửi được mùi thơm của máu thịt trên cơ thể của đối phương nữa.
Như thể những gì vừa ngửi thấy chỉ là một ảo giác.
“Hóa ra chỉ cần thu thập một chút mẫu máu là có thể lấy được sao?”Trương Vinh Phương dường như đã khám phá ra một chân trời mới.
Nếu như vậy cũng được vậy thì điều này có nghĩa là…
Ý nghĩ đầu tiên của hắn không là gì khác.
Mà là trong Ngọc Hư Cung. Vị sư thúc tổ có mùi thơm nồng đậm không gì sánh được kia!
Nếu như có thể lấy…
Nhưng mà hắn lập tức đè xuống suy nghĩ của mình.
Tiếp tục đi lang thang trên các con phố để tìm kiếm những cá thể còn lại.
Sau khi xác định Huyết Nhục Bổ Toàn thực sự chỉ cần một ít máu là có thể đạt được mục đích.
Lúc trước hút khô kẻ ác, càng là bởi vì khoái cảm tuyệt vời, khiến người ta bất giác mê đắm sa vào.
Vì vậy, Trương Vinh Phương bắt đầu nhanh chóng tìm kiếm tất cả những người sống có thể ngửi thấy mùi thơm của máu thịt khắp phủ Tình Xuyên.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Chẳng mấy chốc, đã nửa tháng trôi qua.
Vẫn không có động tĩnh gì từ Thương gia, có vẻ như bọn họ đang ấp ủ điều gì đó.
Nhưng ở bên phía Trương Vinh Phương cũng đã có thay đổi không nhỏ.
Hắn đặt tên cho phủ đệ do Kim gia tặng là phủ Trầm Hương.
Sau khi tiếp một vài người Kim gia đến thăm, hắn cảm nhận được rõ ràng cái gì gọi là người đi trà lạnh.
Sau khi Nhạc Đức Văn ngã xuống, Kim gia vốn rất nhiệt tình trước đây, lúc này lại có thái độ lạnh nhạt hơn rất nhiều.
Nhưng có lẽ vì trước đây đầu tư quá nhiều nên Kim gia vẫn khá lịch sự, không thay đổi thái độ lôi kéo.
Nhưng những nhà còn lại thì khác.
mười hai Tông phủ lúc trước đến thăm hỏi, thề son sắt rằng nếu có việc gì có thể liên lạc với họ.
Nhưng sau khi tin tức về cái chết của Nhạc Đức Văn truyền đến, tất cả những người này đều biến mất tăm.
Trong vườn.
Trương Vinh Phương ngồi xếp bằng trên một tấm bồ đoàn phía sau non bộ, đối mặt với hướng mặt trời, bỏ cũ lấy mới.
Gần đây, hắn thích tu hành ở đây, bởi vì hòn non bộ phía sau hắn vừa có thể chặn được bướu thịt sau lưng hắn.
Với việc tìm kiếm khắp thành những ngày qua, lúc này mức độ hoàn thiện Huyết Nhục Bổ Toàn của Trương Vinh Phương đã chính thức lên tới 85.
Đây là trị số mà hắn tích lũy được sau khi tìm được hơn mười người có thể ngửi thấy mùi thơm.
Và những ngày gần đây, cho dù đi đâu trong thành cũng không ngửi thấy mùi thơm nào.
Dường như Huyết Nhục Bổ Toàn của người bình thường đã không còn giá trị đối với hắn.
Tương tự, khi Huyết Nhục Bổ Toàn tăng lên 85, Trương Vinh Phương có thể cảm thấy tố chất thân thể và sức bền của mình không được cải thiện, mà bướu thịt đỏ tím phía sau lưng càng ngày càng lớn, càng ngày càng phẳng.