TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 927: Nhậm chức (3)

Nhưng trong này, Trương Vinh Phương cảm thấy mình lại được rồi.

Phủ thành Tình Xuyên rất lớn, còn phồn hoa lớn hơn so với phủ Vu Sơn năm đó.

Một rừng Ngọc Mã đã gần như tương đương với một thành Đàm Dương lúc trước.

Chớ nói chi là còn có mấy quận còn lại.

Diện tích khổng lồ như vậy, tự nhiên lợi ích khúc mắc trong đó càng phiền phức hơn.

Nhưng một khi làm rõ, thì sẽ thu hoạch lợi ích to lớn.

Cho nên, sắp xếp như ý như thế nào, xử trí như thế nào, cái này cần có thủ đoạn và trí tuệ.

Rầm!

Trong phòng ngủ của Kim Vĩnh Hòa, bức tường sụp đổ.

Một mặt tường bị đập ra, Trương Vinh Phương thẳng người mà bước vào, nhìn đồng tri đại nhân bên trong kéo chăn mền che thân thể.

Ngược lại là vị đại nhân này chơi cực kỳ sang, trên giường còn có ba nữ tử xinh đẹp đang nằm, đều là không mảnh vải che thân.

Trương Vinh Phương nhìn vẻ mặt sững sờ của Kim Vĩnh Hòa.

Đột nhiên hắn có cảm giác không thú vị lúc đạp đổ viện dưỡng lão chân đá nhà trẻ.

“Ngươi là ai? Dám to gan lớn mật tự tiện xông vào.” Kim Vĩnh Hòa còn chưa nói dứt lời, bóng người trước mắt nhoáng một cái, lập tức trong lòng hắn ta hoảng hốt, xoay người dùng chăn mền bao lấy cơ thể, nhào tới trước, ngã lăn xuống đất.

Thân pháp của hắn ta quái dị, giống như một con trùng chuyển động trên mặt đất, mau lẹ dị thường tránh khỏi một cước đạp của Trương Vinh Phương, sau đó cách mặt đất vọt lên, gỡ xuống một thanh hắc đao nặng nề trên tường

Qua giây lát, toàn thân Kim Vĩnh Hòa phun trào khí huyết, hình thể phồng lớn, làn da có hơi đen đi, hiển hiện một tia đường vân màu bạc.

“Chẳng cần biết ngươi là ai, hôm nay đã dám đến tìm bản quan gây chuyện, vậy thì đáng đời ngươi tự rước lấy nhục!”

Kim Vĩnh Hòa gầm nhẹ một tiếng, hai tay cầm đao, cơ thể phồng lên phun trào, đầu tiên là một bóng ảnh đao quang bổ về phía Trương Vinh Phương.

Một chiêu này chính là tuyệt sát Phá Hạn kỹ Kim Thiền đao của võ học gia truyền Kim gia -- Dạ Quyển Tàn Vân.

Làm một người văn võ song toàn hiếm có trong Kim gia, Kim Vĩnh Hòa có thể vào lúc chưa đến năm mươi tuổi, đã bước vào vị trí đồng tri phủ thành, tự nhiên có nội tình và át chủ bài của riêng mình.

Võ học Siêu Phẩm chính là ưu thế cực lớn của hắn ta.

Với lại, làm nhân vật thực quyền trong Kim gia, điều hắn ta có thể dựa vào, không chỉ là riêng bản thân mình…

Đúng lúc này, sau lưng Trương Vinh Phương có một người im lặng hạ xuống.

Tay áo người kia bay bay, toàn thân áo trắng, một tay lặng yên chộp tới sau vai Trương Vinh Phương.

Hai người một trước một sau, đồng thời giáp công.

Mặc kệ dạng địch gì đến, cũng không thể lông tóc vô thương trong một chiêu này.

Chỉ tiếc.

Phốc.

Trương Vinh Phương bắt lấy cổ tay người áo trắng sau lưng, ánh mắt dưới mặt nạ lộ ra một tia không thú vị.

Bốp!

Một tay hắn giống như gậy bóng chày, vung vẩy đập rơi người áo trắng phía sau ầm vang lên phía trước.

Trong tiếng va chạm to lớn.

Người áo trắng giống như là một cây gậy màu trắng, hung hăng đâm vào hắc đao Kim Vĩnh Hòa vung ra.

Lưỡi đao phát ra tiếng vang cắt thẳng vào máu thịt.

Lúc này hai người lăn xuống mặt đất, đã thành quả bầu lăn trên đất.

“Hai Siêu Phẩm, cũng chỉ là Ngoại Dược sao?” Giọng Trương Vinh Phương trầm thấp, hơi thất vọng.

Từ Đại Đô đến Thứ Đồng - hai nơi khó khăn như địa ngục, giờ hắn đến kiểu thành thị hòa bình bình thường này đã không thể khơi lên hăng hái của hắn.

Chẳng qua lần này ra đây, mục đích của hắn không phải là đánh nhau, mà là đại biểu Trương Ảnh đi dò xét ngọn nguồn, tăng uy hiếp và trấn áp cho đầy đủ.

Dù sao thủ đoạn là cần khéo đưa đẩy, giàu trí tuệ, yêu cầu này thực sự có chút khó khăn.

Hắn không cho rằng mình thật sự vô cùng thông minh.

Cho nên muốn để cho người bên cạnh chủ động tán thành mình, cách tốt nhất chính là phát huy sở trường và ưu thế của mình, để bọn họ hiểu mình thật thông minh.

Điều Trương Vinh Phương hắn am hiểu nhất, chính là lấy hạt dẻ trong lò lửa*, để người già mồm mở miệng nói là được.

*Làm việc bất chấp nguy hiểm.

Không để ý tới hai người hôn mê trên mặt đất nữa. Hắn quay người dậm chân, thân hình lóe lên, tiến đến bên chỗ Thượng Quan Chỉ.

Bởi vì tối nay là tiệc tẩy trần, cho nên hai người cũng ở tạm thời trong phủ nha.

Vừa vặn thuận tiện cho hắn tìm tòi ngọn nguồn.

Xác định được nội tình át chủ bài của hai người này mới dễ nắm bắt.

Tất nhiên, đây cũng là do hắn có sức lực này mới dám làm như thế.

Dù sao thì hắn tin tưởng, hai người này tuyệt đối không thể có Tông Sư tùy thân bảo vệ.

Vừa ra khỏi cửa phòng, bỗng một mảnh tên nỏ dày đặc vù vụt phóng tới giống như hạt mưa.

Trương Vinh Phương đã sớm chuẩn bị, nắm một vách tường lớn nhất bên cạnh ngăn ở trước người.