TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 882: Tin tức (1)

Loại này trình độ khoa trương ấy, khiến hắn…

"Ồ? Mùi gì?"

Bỗng một mùi thơm nhàn nhạt chui vào mũi Trương Vinh Phương. Cắt đứt suy nghĩ luyện công của hắn.

Trong võ đạo trường.

Hắn chậm rãi thu chiêu, dừng lại.

Nhìn xung quanh.

Vừa hay nhìn thấy bóng của thị nữ Phúc Tường đang lại gần hắn từ ngoài cửa viện.

"Không phải ta đã nói, lúc ta tập võ không cho phép có bất kỳ người quấy rối sao?" sắc mặt Trương Vinh Phương trầm xuống.

"Đạo tử thứ tội, ta không phải tới để quấy rầy ngài:"

Giọng điệu Phúc Tường mềm nhẹ, chậm rãi ngẩng đầu, ngắm nhìn bốn phía.

"Ta là tới để mang ngươi lên đường!! Bó tay chịu trói đi!!"

Giọng điệu hắn ta đột biến.

Trong lúc đó một chân đạp đất, giống đại bàng lao xuống, đi săn nai con trên mặt đất.

Thình thịch!

Mặt đất hé.

Trình Huy thân pháp mãnh liệt, đưa tay ra làm trảo, Đại Tuyệt m chưởng nháy mắt liền đến trước người Trương Vinh Phương.

"Như Ảnh Tùy Hình!"

Một chiêu này là sát chiêu Kỹ Năng Phá Hạn bên trong Đại Tuyệt m chưởng, lấy chiêu thức nhanh nhẹn nhiều thay đổi, bao phủ tính toán ra tất cả tuyến đường tránh né của đối thủ.

Do đó khiến cho đối thủ không thể tránh khỏi.

Đại Tuyệt m chưởng vốn là võ công tuyệt hảo cho việc đánh lén ám sát bắt giữ.

Một chiêu Kỹ Năng Phá Hạn này đã phát huy đặc điểm này đến cực điểm.

Đánh ra một chiêu này, tất nhiên có thể trước tiên bắt được Trương Ảnh, khiến hắn mất đi sức chống cự, sau đó…

Bộp.

Trình Huy thấy hoa mắt, chiêu số vừa rồi còn tưởng rằng tất trúng lại có thể hoàn toàn thất bại.

Ý cười thong dong trên mặt hắn ta nháy mắt ngưng tụ, một loại cảm giác cực kỳ không ổn xông lên đầu.

Lúc này, hắn ta hồi chiêu, phát động thân pháp Kim Bằng Mật Lục, Huyền Ảnh Thiết Thủ công mạnh mẽ mãnh liệt, năm ngón tay cứng rắn như sắt, giống lưỡi dao sắc bén, một chiêu đánh về phía bên cạnh.

Quỷ dị là, một chiêu này hắn ta lại có thể thất bại tiếp.

Mà Trương Vinh Phương, chỉ là khoanh hai tay, đứng thẳng tại chỗ, nghiêng đầu.

"Sao có thể được!!?" Sự không rõ trong lòng Trình Huy càng ngày càng nặng.

Trong đầu của hắn nhiều ta lần hiện lên tư liệu tình báo về Trương Ảnh.

Bất luận điểm nào cũng không có vấn đề gì!

Thế nhưng lúc này, đây rốt cuộc là chuyện gì!?

Một người mới ba mươi mấy tuổi, làm sao có thể đang tu hành văn công đến Nguyên Anh kỳ, đồng thời còn có thể có võ công thân pháp cỡ đó?!

Hắn ta tự nhận thiên phú tuyệt đỉnh, cũng là một lòng chuyên chú, trước tu hành Kim Bằng Mật Lục lên cao nhất mới kiêm tu võ công còn lại.

Mà những người còn lại, coi như là thiên tài đứng đầu, người thừa kế của các đại thế lực, cũng không có một ai là có thể đạt được một thân thân pháp tốc độ của hắn ta vào hôm nay vào lúc ba mươi mấy tuổi!?

Trong lòng Trình Huy nôn nóng.

Thân pháp càng gấp gáp gia tốc. Trong lúc nhất thời, tốc độ thân hình của hắn ta phối hợp Đại Tuyệt m chưởng, giống như mưa rền gió dữ đánh về phía Trương Vinh Phương.

Từng chưởng ảnh, từng lợi trảo, coi như là Tông Sư, cũng chỉ là đạt tốc độ đó.

Có thể nói, lúc này Trình Huy, chỉ nói riêng ở phương diện tốc độ, bất luận là tốc độ di chuyển hay là tốc độ xuất thủ đều đã đạt đến tiêu chuẩn của Tông Sư.

Nhưng.

Bất luận hắn ta liều mạng thế nào.

Đều không thể chạm đến Trương Vinh Phương tựa như gần trong gang tấc trước mắt.

Mỗi khi hắn ta xuất thủ, Trương Vinh Phương liền bình tĩnh tách ra phương vị trước một bước.

Giống như đã sớm biết hắn ta muốn công kích vị trí nào.

Loại cảm giác quỷ dị khó chịu nghẹn khuất đó, khiến trong lòng Trình Huy không tự chủ được nhớ tới một khả năng đáng sợ.

Hắn ta đã từng gặp qua loại tình huống này trên thân người khác.

Mà người nọ, là Tông Sư!!

"Không!! Ngươi cơ bản không phải là Trương Ảnh! Ngươi rốt cuộc là ai!!?" Hắn ta lui ra phía sau một bước, khó tin nhìn chằm chằm đối phương.

Trương Vinh Phương căn bản lười trả lời vấn đề của hắn ta.

"Còn nữa không?"

"Nếu như không có, vậy ngươi cũng vô dụng."

Hắn hoạt động hạ gân cốt.

"Mặc dù đã ăn rất no rồi. Nhưng vận động xong lại ăn món điểm tâm ngọt, cũng xem là thú vui tốt."

Hắn đã nghe thấy được trên người đối phương bay ra một mùi hương.

Đây không phải là mùi hương huân của hương huân nữ tử, Trương Vinh Phương đã có thể rõ ràng phân biệt ra được, cái nào là hương huân, cái nào là mùi thơm cơ thể, cái nào là mùi máu thịt.

Mà bây giờ, hắn trăm phần trăm xác định, cái mình ngửi được là mùi máu thịt trên người đối phương.

"Món điểm tâm ngọt!?!?" Trong lòng Trình Huy không hiểu sao càng gấp gáp.

Bị tầm mắt Trương Vinh Phương quét qua toàn thân cao thấp, làn da hiện ra, đều không tự chủ xuất hiện mảng lớn da gà.

Loại cảm giác này…

Chưa bao giờ có!

Trước đó chưa từng có!!!

Lập tức, dưới chân hắn ta giẫm mạnh mặt đất, một chiêu Kỹ Năng Phá Hạn lần thứ hai đánh về phía Trương Vinh Phương.