TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 873: Then chốt (3)

Không có khả năng đó dược!

Chi viện dự bị của bọn họ, thuyền biển số hai, còn đang tiếp cận nã pháo hướng bên này cơ mà.

Bất luận thế nào Không Vô đều không có khả năng chạy trốn mới đúng.

Nghĩ tới đây, ba người tỉ mỉ nhìn quét xung quanh của Trương Vinh Phương, mới phát hiện ra một cơ thể cường tráng nổi trên mặt biển cách đó không xa.

Đó đương nhiên là bóng dáng của Hải Long Vương Không Vô.

Lão ta đang nằm ngửa trôi nổi trên mặt biển, có vẻ như còn sống.

Nhưng chẳng biết tại sao, lại hoàn toàn không hề nhúc nhích và phản ứng tí gì, rõ ràng còn sống nhưng lại giống như cái xác chết trôi, lẳng lặng nổi ở nơi này, nước chảy bèo trôi.

"Đi thôi, lên thuyền trước." Trương Vinh Phương trầm giọng nói.

Trong lòng ba người chấn động, như mới tỉnh dậy từ trong mộng, vội vàng xoay người bơi lại gần thuyền nhỏ.

Trương Vinh Phương vươn người bơi đứng, nhảy ra mặt biển, vững vàng rơi lên trên một con thuyền nhỏ tới gần.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Tả Hàn.

Vẻ mặt lão Tả mờ mịt, rõ ràng cũng nhìn thấy Không Vô trôi nổi lơ lửng, không biết xảy ra chuyện gì.

Hai người rõ ràng đều còn sống, nhưng Không Vô vẫn không nhúc nhích, không có chút phản ứng nào, dường như xảy ra vấn đề.

Mà Trương Vinh Phương tất cả bình thường, giống như hoàn toàn không có ý định để ý tới Không Vô.

Hắn ta không biết rõ xảy ra chuyện gì nữa.

Hai chiếc thuyền nhỏ cấp tốc tới gần.

"Tả thúc, đi giải quyết bên kia." Trương Vinh Phương chỉ thuyền biển số hai.

"Thế tử. Thân thể ngài đã ổn cả rồi?" Tả Hàn thấy vết máu trên quần áo của Trương Vinh Phương, cau mày lo lắng hỏi.

"Không ngại, Không Vô kia muốn tốc chiến tốc thắng, vừa lên đã bạo phát Chung Thức, kết quả bị ta kéo né tránh khắp nơi, hao hết sạch thể lực, cuối cùng lại bị ta nghĩ cách đánh lén, khiến lão ta trọng thương.

Hiện tại lão ta đã đã hôn mê, không đủ để gây sợ. Chúng ta có thể rảnh tay đối phó hai người trên chiến thuyền thứ hai."

Trương Vinh Phương nhẹ nhõm thuật lại một phen.

Nhưng hắn nói nghe thì dễ dàng, Tả Hàn lại không thể tin tưởng như vậy thật.

Những thứ khác không nói, Hải Long Vương bơi cực giỏi là điều tất nhiên.

Mà dưới loại tình huống này, vẫn bị bức ra Chung Thức, cuối cùng có sử dụng mà đều không thể thu được thắng lợi.

Tả Hàn đã từng cho là mình đánh giá thế tử rất cao.

Nhưng bây giờ.

Thậm chí ngay cả Tông Sư Bái Thần như Hải Long Vương Không Vô, vận dụng Chung Thức rồi mà còn bị thế tử đánh bại!

Hơn nữa thế tử còn chưa có Bái Thần!

Chuyện này quả là…!!??

Trong lòng Tả Hàn nhấc lên sóng to gió lớn.

Hắn ta biết rõ, trong lời nói nghe như hời hợt của thế tử cất giấu nội dung vượt xa sự tưởng tượng của người thường.

Tới giờ khắc này, hắn ta đã hoàn toàn không nhìn ra thực lực chân chính mà thế tử ẩn núp.

Điều duy nhất Tả Hàn có thể xác định là, khi thế tử đối luyện với hắn ta trước kia thì, thực lực và con bài chưa lật mà thế tử bày ra tuyệt đối đã ẩn tàng đi rất nhiều.

Lúc này hắn ta cũng hiểu rõ ràng, vì sao chuyến này, Trương Vinh Phương biết rõ là cạm bẫy nhưng vẫn còn muốn ra tay chặn giết.

"Chúc mừng thế tử kỳ khai đắc thắng, trận chiến thứ hai này hãy giao cho lão phu đến đi!" Hắn ta đè xuống sự chấn động trong lòng, lựa chọn tin tưởng sắp xếp của thế tử.

"Lần thứ nhất trước đó chỉ khiến Không Định bị gãy một cái cánh tay, lúc này đây, ta muốn cổ hắn ta gãy mất!"

Trương Vinh Phương lắc đầu.

Không nhắc lại về đại Tông Sư sau lưng Không Định nữa.

Đánh tới trình độ bây giờ, hai bên đều giết đỏ cả mắt rồi. Về phần đại Tông Sư sẽ thu nợ sau, vẫn chờ có thể kéo đến lúc đó rồi nói sau.

Giết nhiều cao thủ Tây tông như vậy, cho dù hắn không có hiềm nghi đi chăng nữa thì cũng không có khả năng tiếp tục ở lại Thứ Đồng nữa.

Tây tông giận dữ, tuyệt đối sẽ quét ngang toàn bộ người có hiềm nghi ở Thứ Đồng.

Khi đó không phải là chút thực lực của bọn họ có thể gánh vác được.

"Có thể thấy rõ người đến tiếp viện trên thuyền là ai không?" Hắn ra tiếng hỏi.

"Vọng Hải tự Không Định, cùng với Tây tông Kim Nguyên. Cả hai đều là Tông Sư, không dễ ứng phó. Có điều hình như Kim Nguyên bị tổn thương còn chưa khỏe." Tả Hàn trầm giọng trả lời.

Đúng lúc này, thuyền biển số hai nơi xa thế mà lại chuyển hướng, vòng ra một vòng cung, quay đầu lái về phương hướng lúc tới.

Bọn họ thế mà lại chạy!??

Trương Vinh Phương và Tả Hàn đều sửng sốt.

Đều không nghĩ tới sẽ gặp phải tình huống kiểu đó.

Hai tên đó cứ chạy như vậy? Vậy bọn họ chạy tới đây xa như vậy là vì cái gì?

Xem cuộc vui? Hay là bắn hai pháo trợ hứng??

*

Trên khoang thuyền biển số hai.

Không Định căm tức nhìn Kim Nguyên, tay chỉ hắn ta cả người run lên.

"Ngươi rốt cuộc muốn làm gì!?"

"Ta không muốn đánh nữa. Chỉ đơn giản như vậy." Kim Nguyên lớn tiếng nói: "Ta muốn về nhà!"