Đến thời điểm này, tình báo về Đồng Tí thiền sư Không Hợp nhanh chóng được truyền ra ngoài.
Mà lúc này Không Hợp đang đợi hòa thượng mập thu thập quỹ tích hành tung của Tôn Triều Nguyệt và Trương Chân Hải cho hắn ta.
Không lâu sau, hắn ta vứt bỏ xiên thịt dê trong tay, quay trở lại thuyền một mình.
Sắc trời dần dần tối sầm.
Trên đường từ đường phố trở về thuyền, có một đoạn đường không được đèn lồng của cửa hàng chiếu sáng.
Bầu trời không có ánh trăng, chỉ có những mảng mây tích, u ám và mông lung.
Gió khẽ thổi qua rừng cây xanh ven đường, tạo nên những tiếng cười râm ran, như thể có một đám người đang xì xào bàn tán, đứng ở đó, kề vai sát cánh trong bóng tối.
Không Hợp cầm một vò rượu trong tay, chậm rãi khẽ ngâm nga một điệu nhạc đi trở về.
Két.
Đột nhiên bước chân hắn ta dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Trên bờ cát phía trước, nơi giao nhau giữa ánh sáng và bóng tối, có một bóng người cao lớn mặc một cái áo choàng đen, che lấp cực kỳ chặt chẽ cả người lẫn đầu.
Gió giật tung vạt áo choàng mà bóng người đang mặc, ngược lại làm lộ ra đôi chân thẳng tắp như lao bên trong.
Đối phương đang đứng một bên, nhìn về phía mặt biển đang nổi sóng chập trùng xa xa.
Có vẻ như hắn là một người qua đường ra ngoài đi dạo, ngắm cảnh.
Không Hợp không nghĩ nhiều lắm, tiếp tục đi về phía con thuyền của mình.
Ở Đại Linh, tất cả những người tập võ, chỉ cần là nam, đều sẽ không gầy yếu.
Người gầy yếu hoàn toàn không đánh ra được tí lực lượng nào, vậy thì có ích gì?
Ngay cả những người theo đuổi tốc độ bùng nổ cũng có cơ bắp hình giọt nước. Hoàn toàn không xem là gầy yếu.
Hắn ta tiếp tục hướng về phía trước.
Hai người dần dần tiến lại gần nhau.
“Ngươi nghĩ, con người sống vì cái gì?”
Đột nhiên người mặc áo choàng đen lên tiếng hỏi.
Bước chân Không Hợp dừng lại, nghi hoặc khẽ nhìn đối phương.
“Ngươi đang nói chuyện với ta à?” Hắn ta hơi ngạc nhiên.
“Ở đây ngoại trừ ta, chỉ có ngươi. Ngươi thử nói xem?” Người mặc áo choàng đen bình tĩnh nói.
“Cũng có lý.” Không Hợp nhếch miệng cười, hắn ta ngẩng đầu lên uống một hớp rượu.
“Con người sống đương nhiên là để hưởng thụ rồi!”
Hắn ta nấc một cái.
“Nhìn thế giới này đi, mỹ nhân, rượu ngon, mỹ thực, quyền lực, địa vị thống trị tất cả người khác! Còn rất nhiều thứ khác để chúng ta đấu tranh giành lấy!
Với nhiều mục tiêu như vậy, luôn luôn có động lực để theo đuổi, ngươi còn điều gì không hài lòng? Hay là, ngươi đã hưởng thụ đủ mọi thứ rồi?”
“Hưởng thụ chính là trì trệ, trì trệ thì sẽ bị vượt qua, cuối cùng tất cả những gì ngươi có sẽ mất đi.” Người mặc áo choàng đen trả lời.
“Ngươi quá cực đoan.” Không Hợp bật cười ha hả: “Lúc hưởng thụ phải không kiêng dè gì, hoàn toàn buông thả bản thân, mới có thể làm cho thể xác và tinh thần đạt được hoàn toàn phát tiết, hoàn toàn thả lỏng! Để đến khi cần vượt qua người khác, mới có thể bộc phát ra lực lượng to lớn hơn!”
“Nhưng… nếu quá trình vượt qua phải đánh đổi bằng cái giá là làm tổn thương người khác thì sao?” Người mặc áo choàng đen buồn khổ nói.
“Ha ha ha ha! Đây không phải là thế đạo này hay sao? Vượt lên trên người khác, đánh bại người khác, giết chết người khác, nô dịch người khác! Kẻ yếu là con chó của kẻ mạnh! Đây không phải là đạo lý hiển nhiên sao?” Không Hợp cười phá lên.
“Vậy à?” Người mặc áo choàng đen do dự.
“Mọi người đều làm như thế, nếu ngươi không làm, vậy chính là sai.” Không Hợp không thèm để ý chút nào nói.
“Cảm tạ ngươi đã giảng giải.” Người mặc áo choàng đen im lặng: “Hiện tại tâm tình ta đã tốt hơn rồi.”
“Không có gì, người có duyên thì sẽ nhận được trợ giúp, ngươi và ta đúng lúc hữu duyên, hôm nay coi như ngươi may mắn. Tâm tình Phật gia cũng không tồi.” Không Hợp cười vỗ vỗ vai đối phương.
“Thật sao?” Người mặc áo choàng đen khẽ giật mình, sau đó thở dài: “Nếu ngươi có thể hiểu được.”
Hắn nhẹ nhàng vén chiếc áo choàng lên, để lộ thân hình cao lớn vạm vỡ bên dưới.
“Vậy thì ta có thể yên tâm lớn mật động thủ rồi.”
Dưới lớp áo choàng, người được che phủ trong đó đang đeo một chiếc mặt nạ da người thoạt nhìn khá giả dối và chất phác.
“Xin lỗi.” Người mặc áo choàng nhẹ nhàng nói: “Ta sẽ cố gắng làm cho ngươi không cảm thấy đau đớn.”
Toàn thân Không Hợp lạnh lẽo, đột nhiên cảm thấy cơn say rượu trên người mình nhất thời tỉnh lại hơn phân nửa.
Một tầng mồ hôi trắng mịn nhanh chóng thấm ra từ lưng và trán của hắn ta.
Hắn ta chợt ngẩng đầu nhìn người mặc áo choàng.
Một cảm giác đe dọa sắc bén nhanh chóng xộc vào tim hắn ta.
Vù!
Hắn ta giơ tay lên, cánh tay phải xuất ra một chiêu võ học độc môn Tây tông Tiểu Tây Thiên chưởng, bất ngờ đánh về phía đối phương.
Tiểu Tây Thiên chưởng lấy danh xưng thế đại lực tĩnh, có thể khuếch đại và tăng cường lực lượng và tốc độ bùng nổ của chính người tu hành trong quá trình tu luyện và sử dụng.