TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 789: Động tác (5)

Lực lượng to lớn vượt xa lực lượng lúc trước, ầm ầm đổ ập xuống như thác nước, đè nặng lên cùi chỏ của Không Tướng rồi xuyên qua, đánh thẳng vào trái tim từ phía sau lưng hắn ta.

Răng rắc.

Giống như bị điện giật, Không Tướng cảm thấy cả thế giới dường như biến thành đen trắng cùng một lúc. Khí lực toàn thân của hắn ta nhanh chóng bị tan mất và tiêu tán như một lực đánh tâm.

“Ta... không cam lòng...” Hắn ta vẫn chưa dùng những sát chiêu... Và cả những lá bài tẩy...

Chỉ là một sai lầm...

Vù!

Cơ thể của Không Tướng bị một lực rất lớn nặng nề đập xuống đất, chấn động đến mức phiến đá vỡ vụn tung tóe.

Sau đó nhanh chóng mất đi khí tức.

Vẻ mặt của Trương Vinh Phương không thay đổi, thị lực nhìn chằm chằm vào đối phương, sau đó rút Thu Lâm đao sau lưng ra.

Từng dòng từng dòng linh tuyến trong cơ thể Không Tướng bắt đầu lưu động, hội tụ và biến hóa.

Hướng mà các quỹ đạo đó hội tụ, trung tâm...

Xoẹt!

Đột nhiên cổ tay hắn rung lên, ngay lập tức vung một đao.

Lưỡi đao đâm rất sâu vào cơ thể của Không Tướng, sau đó nhanh chóng di chuyển cùng với một điểm ánh sáng bạc bên trong.

Sau mười mấy nhát đao liên tiếp, một khuôn mặt người dữ tợn hiện ra trước ngực Không Tướng.

Ngay khi mặt người hiện lên, những đốm sáng màu bạc trong cơ thể đột nhiên ngừng di chuyển với tốc độ cao.

“Kết thúc.” Trương Vinh Phương vung tay lên.

Keng!

Một âm thanh trong trẻo như tiếng pha lê vỡ vụn.

Toàn thân Không Tướng run lên, điên cuồng co giật.

Cơ thể cường tráng, cao lớn của hắn ta bắt đầu nhanh chóng khô quắt, một lượng lớn tro đen chảy ra từ da thịt, rơi lả tả trên mặt đất.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, cả người hắn hoàn toàn chỉ còn lại một miếng da.

“Dù võ công của ngươi có cao đến đâu, trong sinh tử tuyệt sát, chỉ cần ngươi thua một lần, thì chỉ có một kết cục.”

Keng.

Trương Vinh Phương thu đao lại, cắm vào vỏ đao.

Quay người lại, hắn nhìn vào ánh mắt chấn động của Trương Vân Khải và những người khác.

“Ta đã tìm ra phương pháp để giết chết Linh Lạc một cách nhanh chóng.”

“Vậy mà lại… Thật sự là tìm được!” Trương Vân Khải kinh ngạc nhìn chằm chằm Trương Vinh Phương.

Đôi mắt lão dán chặt vào thi thể Không Tướng chết khô trên mặt đất.

Nếu chỉ là một câu nói bình thường, lão nhất định sẽ không tin.

Nhưng vào lúc này, sự thật đang ở ngay trước mắt.

Không Tướng Linh Lạc chân chính này thực sự đã chết.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, đã hoàn toàn bị công tử giết chết.

Những người còn lại hoàn toàn không hiểu khái niệm này là gì, ngay cả những võ tăng của Vọng Hải tự cũng không biết phải đối mặt với những khó khăn gì để đạt được đến một bước này.

Họ thậm chí có thể không biết Linh Lạc là cái gì.

Chỉ những ai đã thực sự tham gia vào cuộc vây giết Nghịch giáo mới có thể cảm nhận được những người bình thường muốn giết một Linh Vệ, Linh Lạc, khó đến mức nào.

Sau nhiều lần xác nhận Không Tướng thực sự đã chết.

Nháy mắt bỗng yên lặng.

Ngay sau đó, đám võ tăng cả kinh, nhao nhao quay đầu bỏ chạy.

Và những người của Nghịch giáo thì lại hò reo vang dội.

Một số người trong Nghịch giáo không nhịn được hét lớn lên, nước mắt lưng tròng.

Một số người thì toàn thân run rẩy, kích động đến mức không thể nói được thành lời.

Những người khác thậm chí không thể cầm vũ khí, cắn chặt môi để giữ cho mình không khóc thành tiếng.

So với những người bình thường, họ vẫn luôn vây giết những võ giả Bái Thần, chỉ cần có một xíu xiu sai lầm thì sẽ phải trả giá bằng tính mệnh của những người đồng hành của họ.

Không ai biết rõ hơn họ phải trả giá bao nhiêu để giết một võ giả Bái Thần.

Cho nên lúc này nhìn thấy Không Tướng bị giết, những người của Nghịch giáo đều thở hồng hộc, cảm xúc sôi trào.

Bùng nổ một vẻ xúc động mà người bình thường hoàn toàn không thể nào hiểu được.

“Công tử vạn tuế!”

“Giết chết hết lũ quái vật chết tiệt này đi!”

“Giết hết bọn họ!”

“Giết!”

Một đám người từ trước đến nay đều dùng hận thù để chống đỡ, mặc dù khó khăn, nhưng bọn họ nghĩ nhiều hơn là cho dù chỉ gây ra một chút phiền phức cho võ giả Bái Thần cũng được.

Nhưng bây giờ, bây giờ đã khác rồi.

Với một phương pháp có thể nhanh chóng giết chết những võ giả Bái Thần, vậy thì sau này bọn họ có thể.... hoàn toàn tiêu diệt lũ quái vật chết tiệt này!

“Bây giờ không phải lúc vui vẻ!” Trương Vân Khải lớn tiếng nói, quát bảo ngăn lại cảm xúc của mọi người.

“Thanh trừng toàn bộ Vọng Hải tự, chư vị, không được buông tha bất cứ người nào khả nghi.”

Lão

nhanh chóng bắt đầu trấn an mọi người Nghịch giáo ngày càng kích động này.

Khó khăn lắm mọi người mới bình tĩnh lại một chút.

Đám đông nhanh chóng giải tán, đuổi theo những võ tăng đang chạy trốn như thể hít phải thuốc kích thích.

Trước khi phá cửa bước vào, Nghịch giáo đã bao vây toàn bộ ngôi Vọng Hải tự.

Trước khi đến nơi này, dù là Trương Vân Khải hay Trương Vinh Phương đều đã chuẩn bị không để bất kỳ người nào ở nơi này lọt ra ngoài.