TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 671: Quyết tâm (1)

Sau khi nhận bái thiếp, Trương Vinh Phương nhìn lướt qua nét chữ trên đó.

"Đàm Dương Tôn gia? Tôn Khánh Hồng? Phụ thân của Tôn Triều Nguyệt?" Hắn lập tức nhớ lại cuộc gặp gỡ của Tôn Triều Nguyệt Tôn đại hội trưởng.

Nữ tử người Linh cao quý và kiêu ngạo như một bông tường vi đỏ.

Bái thiếp đã được dâng lên, nếu hắn đồng ý, Tôn Khánh Hồng sẽ tự mình tới nhà bái phỏng vào lúc bốn giờ chiều ngày mai.

“Đạo tử, có nên đáp lại hay không?” Lão đạo thấp giọng hỏi, “Người đưa bái thiếp, vẫn còn ở bên ngoài chờ.”.

Trương Vinh Phương lắc đầu.

"Mặc dù cố nhân, nhưng Đàm Dương Tôn gia đối với ta mà nói, là vô giá trị. Gặp cũng là lãng phí thời gian. Hãy đưa trở lại đi."

Tôn Triều Nguyệt với hắn không quen biết, lúc đầu chỉ là chào hỏi, nhưng không ngờ rằng người nhà này lại đánh rắn thuận trèo lên cột.

Ngoài ra, phụ thân của Tôn Triều Nguyệt, theo như hắn nhớ thì dường như là phủ đốc Cửu Phẩm.

Đã có thời, Cửu Phẩm là một cao thủ hàng đầu khó có thể đạt được trong mắt hắn.

Nhưng bây giờ... cũng chỉ như vậy.

Ở vị trí của mình.

Cửu Phẩm thậm chí còn không đủ tiêu chuẩn để trở thành hộ vệ của hắn.

Dưới Cửu Phẩm, và trên Cửu Phẩm, từ lâu đã là hai thế giới.

*

*

*

Bên trong một trạm dịch ở vòng ngoài của Thứ Đồng.

Hai nam thanh nữ tú đội mũ đen, quần áo xanh đậm, tay vịn lên đao trên eo, tiến vào trạm dịch, đăng ký làm thủ tục.

Dịch phu trạm dịch dẫn hai người tới lầu hai, ở một căn phòng lớn trong góc, mở cửa.

Ngay sau khi cả hai bước vào cửa, họ liền trở tay đóng cửa lại, nhanh chóng kiểm tra cảnh vật xung quanh.

Sau khi chắc chắn rằng không có vấn đề gì, cả hai đi đến trước bàn.

Nữ tử lấy ra một cuộn ảnh lớn dài hơn một mét từ phía sau, mở cuộn ảnh ra, trên đó vẽ ba bức họa bị truy nã.

"Đại nhân, thuộc hạ vừa mới nhận được tin tức này từ nha môn, hình như có người âm thầm đến nha môn báo án. Báo tung tích địa chỉ của Tôn Khánh Hồng đào tẩu."

Tay nàng chỉ vào một trong những bức họa.

“Khá lắm, gia tộc này thật sự có thể trốn thoát.” Một nam tử khác kinh ngạc nhìn bức họa trên bàn.

“Nếu đã như vậy, ngày mai liền tới cửa bắt lấy.” Nam nhân nghiêm nghị nói.

“Chuyện này… Ta e rằng sẽ không được.” Nữ tử lắc đầu “Tuy rằng Tôn gia đang sa sút, nhưng theo tin tức mà ta nhận được. Tôn gia tựa hồ liên quan đến thủ giáo nhậm chức hiện tại."

"Này... Trương Ảnh Trương thủ giáo?!" Nam tử hít một ngụm khí lạnh.

“Chính xác.” Nữ tử gật đầu.

"Thật là rắc rối. Làm thế nào mà ngươi có được tin tức này?" Nam tử hỏi nhanh.

"Chính một đồng đạo ở đây đã tình cờ nhìn thấy khi hắn đang chăm sóc một người quan trọng. Trương thủ giáo đang ở ngoài đường và chủ động nói chuyện với người của Tôn gia."

Bọn họ ghi nhớ việc này, sau đó sớm báo tới nơi này cho ta.” Nữ tử trả lời.

“Thật là phiền phức.” Nam tử cau mày.

Tên hắn ta là Tiết Tử Tồn. Xuất thân ở Tuyết Hồng các.

Nhưng không giống như các cao thủ khác của Tuyết Hồng các, hắn ta không tham gia vào công tác bảo vệ.

Thay vào đó là truy bắt.

Săn lùng những tên tội phạm bị truy nã gắt gao nhất từ ​​khắp nơi.

Nhưng cho dù không làm công tác bảo vệ, hắn cũng đã từng nghe đến chuyện trước đó.

“Đạo tử Trương Ảnh của Đại Đạo giáo, Trương thủ giáo. Người này không phải là nhân vật bình thường.

Trước đây rất nhiều người liên quan đến sự biến mất của quận chủ Vĩnh Hương, nhưng hắn là người duy nhất ở bên Thứ Đồng, không có việc gì cả.

Chẳng những không sao, hắn ta còn được thăng chức vì điều này, từ cấp phó trước đó, biến thành đảm nhận quyền lực của vị trí chính."

Sau một lúc dừng lại, Tiết Tử Tồn lắc đầu.

"Đại nhân vật ngay cả khi quận chúa bị mất tích, cũng không bị liên lụy chút nào. Nếu thật sự có quan hệ với Tôn gia, vậy..."

"Đại nhân, nếu không, chúng ta lại tiếp tục đợi thêm? Chúng ta hãy xác định xem Tôn gia liệu có liên quan gì đến vị Đạo tử này hay không, nếu không có vấn đề gì thì trực tiếp bắt hắn, nếu có thì cứ tạm thời quan sát."

Dù sao thì lần trước Tôn Khánh Hồng đó cũng bị chúng ta đánh trọng thượng, chạy không được bao xa.'' Nữ tử đáp nhanh.

“Cũng được.” Tiết Tử Tồn gật đầu.

*

*

*

Cửa hàng thuốc lớn nhất ở Thứ Đồng- Minh Kính hành.

Bên ngoài cổng, không ít hỏa kế thủy thủ đang cẩn thận dùng xe kéo đẩy xe, khiêng một lượng lớn bao tải dược liệu ra ngoài.

Mặt tiền của một hiệu thuốc chuyên bán lẻ.

Tôn Triều Nguyệt mồ hôi nhễ nhại, vừa luyện võ xong lại đến đây mua thuốc mà phụ thân cần.

Nàng đang mặc một chiếc quần đùi, áo ngắn tay màu xám trắng cực kỳ ngắn, để lộ cặp đùi và cánh tay trắng trẻo, chiếc áo gió mỏng màu xanh đậm che gần hết phần da thịt lộ ra ngoài.

Tập võ cần quần áo rộng rãi và ít gò bó nên nàng thường thích mặc rất ít để tránh mồ hôi thấm ướt áo dán vào người gây khó chịu.