TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 655: Hi vọng (5)

Theo trị số sinh mệnh rớt xuống, lúc này hắn không có cách nào tiếp tục gia tăng số lần Siêu Phẩm Ngoại Dược.

Nói một cách đơn giản, lúc trước chính vì trị số sinh mệnh cao cùng với tiềm lực võ công gia tăng, hắn mới có thể một đường xông vào Ngoại Dược năm lần.

Nếu không, cho dù có điểm thuộc tính, hắn cũng sẽ gặp phải tình huống khó xử như trước đây: thiên phú thân thể đã đến cực hạn, điểm thuộc tính cũng không thể sử dụng võ công.

Ban đầu với sự gia tăng nhanh chóng của trị số sinh mệnh, Trương Vinh Phương đã dần dần quên đi tư chất bình thường trước đây của mình.

Dù sao văn công gia tăng sinh mệnh, nếu như sinh mệnh đủ có thể tăng lên hạn mức cao nhất tiềm lực võ công.

Nhưng Kim Thiềm Công làm sinh mệnh suy yếu mức độ lớn, làm cho hắn phải đối mặt với vấn đề này một lần nữa.

“Ta chỉ có thể dừng võ công trước, toàn lực tăng lên Kim Thiềm Công rồi hẵng nói!”

Đây chính là quyết định của hắn.

Võ công đạt tới Ngoại Dược bảy lần, chồng chất rất nhiều kỹ năng phá hạn và trạng thái cực hạn, căn bản có thể đánh nhau với Nội Pháp.

Thực ra đã tạm thời đủ dùng rồi.

Ở một nơi biến thái như Đại Đô, chút thực lực này đương nhiên không là gì cả.

Nhưng nơi này là Thứ Đồng.

Chỉ cần hắn không chủ động gây chuyện... thì mọi thứ sẽ đều bình yên.

Quan trọng hơn là… sau khi mở ra mật tàng, Trương Dung Phương càng có linh cảm, khả năng chính mình tách rời khỏi Linh đình càng ngày càng lớn.

Cho nên nhất định phải tận dụng thời gian này để ổn định, nhanh chóng nạp đầy điểm cho Kim Thiềm Công rồi hẵng nói!

“Trần Hãn, đi lấy cho ta một cái cân nhỏ nhất đến đây.” Hắn quay đầu gọi sang bên kia.

Đan dược đã không có vấn đề gì, tiếp theo, đã đến lúc thực sự.

“Vâng.” Sau khi Trần Hãn nghỉ ngơi một thời gian ngắn, thực lực đã lần nữa khôi phục bình thường.

Có vẻ như tổn thương đối với linh tuyến không hẳn là tổn thương vĩnh viễn.

Trương Vinh Phương đã âm thầm ghi nhớ quy luật này, chuẩn bị sẽ quay lại Nghịch giáo bên kia để xem nghiên cứu ghi chép ở đó.

Ba Linh Lạc bắt được của Vĩnh Hương quận chúa lúc trước, bây giờ đã chết hai người.

Một người khác cũng thoi thóp.

Mà trong nửa tháng này, Trương Vinh Phương cũng đã kiểm chứng lại không ít thí nghiệm trước đây của Đông tông.

Xác định một ít chi tiết biến hóa nho nhỏ trong cá thể linh hóa.

Hy vọng tầng thứ ba có thể giảm bớt một ít điểm sinh mệnh... Công pháp này thực sự không dành cho người luyện mà...

Nhận lấy cái cân, Trương Vinh Phương bắt đầu cân cẩn thận ước lượng sức nặng để xác định liều lượng dùng.

Trương Vinh Phương cẩn thận lấy một lượng thuốc mỡ nhỏ ra, sau khi ước lượng đủ.

Trương Vinh Phương rắc một ít đường lên mặt ngoài, điều chỉnh khẩu vị rồi chuẩn bị nước.

Lấy một viên thuốc mỡ cho vào miệng.

Ngọt ngào mát lạnh với một chút hương thơm của quả lê cứ thế chảy vào trong miệng.

Chỉ nhai mấy cái, sau đó nuốt xuống.

“Chà... Có vẻ khá ngon.”

Trương Vinh Phương thưởng thức xong, nhìn Trần Hãn đang ở bên cạnh.

“Làm phiền Trần huynh giúp canh giữ ở ngoài cửa.”

“Vâng.” Trần Hãn gật đầu, bước nhanh ra ngoài sân, đóng cửa lại, canh giữ xung quanh.

Nơi này là Trầm Hương quan.

Trước đây từng có một đạo quan bị bỏ hoang bị đồn là bị ma ám, ngày thường không ai đến đây.

Chỉ là bây giờ sau khi sửa chữa lại, thỉnh thoảng một vài du khách sẽ đến xem trò vui và đi dạo.

Nhưng những người đó chỉ quanh quẩn ở phía trước thần điện, sẽ không thô lỗ chạy tới hậu viện này.

Ngược lại Trần Hãn không lo lắng lắm.

Ở tiền viện, bọn họ đã tuyển chọn hai đạo nhân bình thường, chuyên chịu trách nhiệm tiếp đãi khách hành hương, hỗ trợ ứng phó những việc vặt vãnh.

Lúc này, trong sân.

Trương Vinh Phương nhắm mắt lại, cảm nhận được tác dụng nhanh chóng của Dược Cao trong cơ thể, mùi thuốc nồng nặc kia dường như biến thành lửa, nhanh chóng đốt cháy toàn bộ dạ dày của hắn.

Cảm giác đó giống như bụng đang tỏa nhiệt, nóng ran nhưng không đau.

Hắn đợi một lát rồi mới mở thanh thuộc tính.

“Đã uống thuốc rồi, có lẽ có thể bắt đầu.”

Lúc này trong thanh thuộc tính có một hàng thuộc về Kim Thiềm Công, dấu cộng ở phía sau nhấp nháy vài cái, sau đó rất nhanh liền bình tĩnh trở lại.

Trương Vinh Phương tập trung chú ý, nhấp vào dấu cộng ba lần liên tiếp.

Tích tích tích.

Cùng lúc với ba lần liên tiếp nhấn vào dấu cộng.

Mỗi lần hai điểm, tổng cổng toàn bộ sáu điểm thuộc tính biến mất.

Trong tích tắc, phần dạ dày lúc trước chỉ là nóng hừng hực, nhưng sau đó khi thêm điểm. Loại nóng bỏng này nhanh chóng được đun nóng, biến thành đau nhói.

Tựa như một hơi uống nước sôi.

Da thị cả người Trương Vinh Phương nhanh chóng đỏ ửng lên.

Phụt!

Hắn không nhịn được mà một ngụm máu trào lên cổ họng, lập tức nôn ra.

Máu loãng trộn với nước bọt phun trên đất, vậy mà lại biến thành màu đỏ tươi.

Đau đớn kịch liệt vẫn chưa tan biến, một lượng lớn trí nhớ khổ tu lại tràn vào trong tâm trí hắn.