TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 628: Phương pháp (4)

"Hẳn là vậy." Trương Vinh Phương gật đầu. "Ta cũng không rõ ràng lắm bọn họ có lai lịch thế nào, trước đó khi phát hiện ra bọn họ, ta vốn định quan sát bọn họ thêm một hồi, không nghĩ tới bị ngài nhìn ra."

Kinh qua quan sát những ngày qua, hắn cơ bản đã nhìn ra thanh thuộc tính của hai cao thủ Tuyết Hồng các phía sau.

Hai người này đều là Linh Lạc, mà tu vi đều thuộc cấp bậc viên mãn Ngoại Dược chín lần.

Bởi vì Linh Lạc không thể giết chết được, thế nên hắn cũng không muốn đi động đến bọn họ.

Nhưng bây giờ bị Trương Vân Khải phát hiện.

"Tại hạ cũng là khổ não, không biết phải giải quyết hai người này như thế nào." Mặt Trương Vinh Phương lộ vẻ bất đắc dĩ.

"Nếu ngươi nguyện ý, hãy để cho bọn ta xử lý đi, thế nào?" Trương Vân Khải chân thành nói.

"Có thể chứ?" Trương Vinh Phương kinh ngạc hỏi.

"Đương nhiên là được rồi. Người Nghịch giáo chúng ta, ai nấy đều chịu Linh đình hãm hại, là người không đội trời chung với linh hóa.

Từ một khắc khi tụ tập lại, mọi người đều đã có giác ngộ như vậy.

Quái vật kiểu đó, có thể giết một tên là một tên!" Trương Vân Khải trầm giọng nói.

"Như vậy, thì đa tạ huynh đài rồi!" Trong lời nói của Trương Vinh Phương mang theo một tia cảm kích.

Đúng là hắn không biết nên xử lý hai cao thủ sau lưng như thế nào cả.

"Xử lý Linh Lạc cũng không phải là chuyện có thể làm được trong thời gian ngắn, hơn nữa bên người chúng ta không có vũ khí chuyên môn. Thế nên chúng ta tạm thời cắt đuôi bọn họ trước rồi hãy nói." Trương Vân Khải đề nghị.

"Sợ rằng không có cách nào khác." Trương Vinh Phương phủ định: "Ta quan sát mấy lần, phát hiện trên người của ta hẳn là có vật nào đó có thể bị bọn họ lần vết. Bất luận ta đi ở chỗ nào, bọn họ đều có thể nhanh chóng theo dõi đến."

"Vậy thì không có cách nào rồi..." Trương Vân Khải nhíu mày.

Cuối cùng lão vừa chạy vừa lấy ra từ trong ngực một cây sáo ngọc đen nhỏ.

Lão đặt sáo nhỏ ở bên miệng, cố sức thổi.

Trong nháy mắt, từng tiếng sáo phá tan tầng tầng đất rừng, truyền khắp một khu vực lớn xung quanh.

Ngay khi tiếng sáo vang lên.

Phía sau hai người cách đó không xa, ngoài mấy trăm thước.

Hai cao thủ Tuyết Hồng các cũng đang cấp tốc chạy như bay ở trong rừng, theo sát Trương Vinh Phương.

Chợt nghe phía trước có tiếng sáo truyền đến.

Động tác của hai người chợt khựng lại.

"Tình huống có biến! Đây là tiếng gì thế?"

"Có khả năng bị phát hiện, rút lui! Gần đây là nơi của Nghịch giáo. Đám người kia chuyên môn chặn giết Linh Vệ Linh Lạc, có chút vướng tay chân." Bình Nguyên trầm giọng nói.

"Như vậy xem ra, Trương Ảnh kia dám một mình tiến vào nơi đây, tuyệt đối là có liên quan tới Nghịch giáo! Nói cách khác, khả năng hắn nắm giữ chìa khóa mật tàng càng lớn hơn!" Tên còn lại suy đoán.

Hai người vừa xoay người rời khỏi, vừa cảnh giác bốn phía, quan tâm tình huống chung quanh bất cứ lúc nào.

Bỗng nhiên một tiếng động rất nhỏ nhẹ vang lên, chui vào trong tai hai người.

Bọn họ cấp tốc quay đầu lại, nhìn sang theo tiếng vang.

Chỉ là lúc này quay đầu, từ lâu đã không còn kịp rồi.

Hai tay Trương Vân Khải nắm chặt hai thanh lưỡi đao màu đen, thân hình mềm mại, tốc độ giống tên nỏ, chợt rơi xuống bên cạnh người đầu tiên.

Giương tay.

Ra đao.

Phụt, yết hầu một người bị phá vạch ra một lỗ hổng rất lớn, tơ bạc bên trong bắt đầu khởi động.

Lúc này người té trên mặt đất không dậy nổi.

Hắn ta cố gắng chống đỡ hai tay, nhưng mới giơ lên được nửa thì đã mất sức rơi xuống.

Tốc độ chênh lệch quá xa.

Thân hình Trương Vân Khải chuyển động, chém một đao như tia chớp về phía cổ tên còn lại.

Nhưng bị ngăn trở.

Keng!

Hai tay của Bình Nguyên hợp lực, cầm đao hung hăng ngăn trở một kích này.

Hắn luyện tập Phi Ưng Bình Lưu đao, mới có thể bạo phát toàn bộ lực lượng khắp người trong khoảng thời gian cực ngắn, với độ tinh chuẩn cực nhanh.

Chỉ là vừa nãy người nọ xuất hiện quá mức đột nhiên, tốc độ quá nhanh.

Khiến cho bọn họ hoàn toàn không phản ứng kịp.

Mà ở trong ấn tượng của hắn, bình thường chỉ có những võ nhân không hề linh hóa mới có thể dốc lòng tốc độ thân pháp. Bởi vì bọn họ không đả thương nổi, chống không nổi.

Mà sau khi Bái Thần, tuy tốc độ lực lượng thể chất của bản thân người linh hóa đều trở nên mạnh mẽ, nhưng trọng lượng cơ thể lại đổi thành nặng hơn.

Điều này dẫn đến, mặc dù thân pháp của bọn họ nhanh, nhưng độ mềm mại dễ thay đổi lại kém xa với lúc trước khi chưa Bái Thần.

Cân nặng nặng hơn rất nhiều, khiến các cá thể linh hóa càng có khuynh hướng bạo phát tốc độ kiểu trực lai trực khứ hơn.

Keng, lại ngăn trở một đao mới.

Bình Nguyên hung hăng dùng sức, đè lực lượng của đối phương xuống.

Lực lượng của bản thân kẻ tập kích không mạnh, đây là điểm yếu khi không Bái Thần.

Đẩy ra đoản đao của đối phương, hắn ta đang muốn nhìn xem thân phận đối phương.