TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 575: Tính toán (1)

Đặc biệt sau khi hắn biết được Đại Đạo Giáo chân thực hoàn toàn không phải giáo phái nhìn như hòa khí bình thường của trước kia.

Trương Vinh Phương cũng càng hiểu rõ tình cảnh của mình.

Trừ phi...

Đột nhiên ánh mắt hắn nhất động, nghĩ đến một khả năng.

"Được rồi, ta đến là thông báo cho ngươi một tiếng, đừng đến lúc đó lại cảm thấy quá bất ngờ. Còn nhớ phối hợp là được." Yến Song khẽ cười nói.

"..." Trương Vinh Phương không nói tiếp, chỉ là nhìn đối phương ăn đậu phụ thối xong, đứng dậy phất phất tay với hắn, rồi rời khỏi.

Nhìn Yến Song đi ra khỏi tiểu điếm, hoà vào đám người, biến mất không thấy.

Hắn cũng đứng dậy, vốn định đi một vòng bình tĩnh lại, lúc này lại không đi nữa.

Chỉ là hắn không biết.

Vừa rồi Yến Song rời đi, vừa đi ra khỏi tiểu điếm, đã tăng tốc bước chân, chạy nhanh, cấp tốc phóng tới bên ngoài thành.

Chỉ tiếc, nàng chưa chạy ra mấy con phố.

Trên lối đi bộ phía trước, giữa người đến người đi, hai người cường tráng mặc đạo y màu đen cũng đã cản trước mặt nàng.

Trong đám người, hai người nhìn như đang tự do đi đường, nhưng phương hướng lại tới gần phía nàng.

Ánh mắt lại cứ vô tình hay cố ý mà nhìn chằm chằm nàng.

Yến Song kéo khóe miệng ra một tia run rẩy, có hơi quay đầu.

Sau lưng cũng là hai nam tử hoá trang đạo y màu đen đang đến gần.

Bên trái là tường vây.

Bên phải là một nam tử mặt sẹo lạnh lùng, ánh mắt trống rỗng chậm rãi đi tới.

Mới vừa rồi còn tốt, lúc nhìn thấy nam tử vết sẹo kia, lúc đó lông mao toàn thân Yến Song dựng đứng, nghĩ cũng không nghĩ nữa, xoay người chạy.

Nàng chạy dọc theo tường vây bên trái mấy bước, xoay người vịn tường nhảy lên một cửa sổ.

Những người còn lại cũng không ngờ rằng thế mà nàng có thể đào thoát vòng vây như thế, vội vàng gia tốc theo sau.

Yến Song nhanh chóng lướt qua nhà khác, đập ra từ một cửa sổ khác.

Dáng người tiêu sái mau lẹ, chỉ là nhìn như nàng thoải mái, nhưng trong lòng lại tương đối căng thẳng.

Mới vừa tiếp xúc với Trương Ảnh trong khoảng thời gian ngắn, nhìn như đơn giản bình thường, nàng vẫn là dáng vẻ tư thái thần bí câu nhân.

Bây giờ tốt rồi... Làm màu thoải mái nhất thời đã chẳng còn chút gì nữa.

'Ta đã biết tất cả đều không tiếp mà ném cho ta, chắc chắn có vấn đề!' Yến Song thở dài trong lòng.

Lúc này nàng cảm nhận được đầy đủ, địa vị của Trương Ảnh bây giờ ở Đại Đạo Giáo.

Chỉ tiếp xúc thời gian nho nhỏ, nàng đã cảm giác được một ánh mắt bén nhọn khủng bố, mỗi thời mỗi khắc nhìn chằm chằm vào nàng.

Sau khi tiếp xúc, vừa rời khỏi không đến mười giây đã xuất hiện cao thủ như vậy vây quanh...

Từ khi Đông tông sụp đổ, bây giờ dường như Đại Đạo Giáo đã bắt đầu không tiếp tục ẩn giấu lực lượng trong chỗ tối nữa.

Trong lòng nghi nghĩ, cuối cùng thân pháp Yến Song kế thừa từ Yến vương Yến Hi, xoay người ở giữa không trung, nhẹ nhàng rơi xuống từ lầu hai, bàn tay mượn lực trên mặt tường, nhảy ra hơn mười mét.

Hai nữ tử trong ngõ nhỏ phía dưới đang phơi quần áo chỉ cảm thấy đỉnh đầu lóe lên bóng đen, ngẩng đầu nhìn nhưng lại không có gì.

*

*

*

Đi dạo không thành đi dạo, Trương Vinh Phương trở về Thiên Bảo cung, trong lòng suy tư thông tin Yến Song nói tới.

Sùng Huyền đối xử với hắn rất tốt, hắn cũng không thể thoát ly Đại Đạo Giáo, vậy tình huống này, làm sao hắn có thể thoát khỏi phương diện bị giám sát dưới mắt?

Vốn dĩ hắn cho là có thể việc này cần rất lâu sau, phải chậm rãi ấp ủ.

Chỉ là không ngờ rằng thời cơ Yến Song nói tới chiếu cố nhân sinh tới nhanh như vậy.

Chẳng qua hắn cũng không vội, muốn hắn rời khỏi Đại Đạo Giáo thì không phải không thể, nhưng nếu có những phương pháp khác thì có thể tiếp nhận.

Ngày hai mươi hai tháng mười.

Long Thịnh điện trong Thiên Bảo cung.

Một người xa lạ bất ngờ bái phỏng, khiến Trương Vinh Phương không thể không vứt tất cả sự vụ xuống, đến đây ứng phó.

Lúc chạng vạng tối, sắc trời bên ngoài âm trầm, mây dày như bông vải, khiến người ta không thở nổi.

Trương Vinh Phương được đạo phó dẫn đường, bước nhanh vào Long Thịnh điện.

Nơi này là tiểu điện chuyên môn cung cấp cho khách quý và nhân viên nội bộ Đạo cung gặp mặt.

Nói đúng ra, ở đây, phần lớn thời gian đều tiếp đãi người trong cung.

"Nghe đồn không bằng gặp mặt, vốn dĩ chỉ cho là có kỳ danh, lại không ngờ, khi thật sự nhìn thấy đạo trưởng Càn Khôn, quả thực khiến chúng ta kinh ngạc một phen."

Người nói chuyện có âm thanh bén nhọn, mặt trắng không râu, dáng người thon dài, khí chất âm nhu.

Rõ ràng là một hỏa giả đến từ hoàng cung.

"Công công quá khen." Trương Vinh Phương chắp tay nói, hắn đang tu hành văn công, đột nhiên bị truyền lệnh đến đây.

Nói là có người trong cung muốn gặp hắn.

Chỉ là hắn không ngờ rằng lại là hỏa giả.

Trong Đại Linh, chỉ có hoạn quan thiếp thân phụng dưỡng Linh Đế mới có thể được xưng là hỏa giả.