Nhưng lúc này, tâm trạng Trương Vinh Phương lại bị đối phương khơi mào lo lắng thành công.
"Không cách nào đạt tới phương diện như Thiên Nữ tiền bối, là tư chất ta chưa đủ?... Hay là?"
Hắn ngưng thần nhìn về phía Yến Song.
"Bây giờ ta đã có thể đánh bại Siêu Phẩm Hải Long, tiềm lực như thế còn chưa đủ, vậy Ngân Diện Thiền bọn họ.... Chẳng phải có thể xem Siêu Phẩm như heo chó?"
"Công tử an tâm chớ vội."
Yến Song cười, hai mắt híp thành hình trăng lưỡi liềm.
Nàng cầm ngọc bội, nhẹ nhàng vuốt lên năm ký hiệu trên mặt.
Lúc này mới có thể thấy rõ, năm ký hiệu kia theo thứ tự là mắt, tai, miệng, mũi, da.
Rõ ràng đây là ngũ giác.
Yến Song vuốt ve ngọc bội, giọng thả nhẹ.
"Thực ra, Siêu Phẩm chỉ là bao hàm toàn bộ tất cả cao thủ vượt qua cửu phẩm vào với nhau. Đây là một phạm vi lớn. Trong phạm vi này, không phải tất cả mọi người là cùng một cấp độ. Giống như ngươi đánh chết Xà Vương khi đó, và Giao nhân Hải Long trước đó không lâu. Bọn họ chỉ là giai đoạn thứ nhất mà thôi."
"Phương diện Siêu Phẩm?" Sắc mặt Trương Vinh Phương ngưng lại: "Có thể nói rõ chi tiết hay không?"
"Tất nhiên, nếu không muốn nói, ta sẽ không đặc biệt đến đây tìm ngươi." Yến Song cười nói.
"Nói ra cẩn thận thì, phía trên Siêu Phẩm sẽ dựa theo giai đoạn, cần đi Ngoại Dược, Nội Pháp, lộ tuyến Tam không. Sau đó nếu có thể đột phá, chính là Tông Sư. Con đường này là một trong ba đường, trong đó giai đoạn Ngoại Dược, cần tìm kiếm ngoại vật dược vật kích thích không gián đoạn. Sau đó kết hợp mật pháp, chuyển hóa dược lực, thành tựu bản thân càng mạnh lên."
Yến Song tiếp tục nói.
"Mỗi tông môn, giáo phái, Ngoại Dược được sử dụng cũng khác nhau. Đạo môn coi trọng Ngoại đan, phật môn coi trọng Duyên đan, Ngoại giáo tên là Thánh huyết, nhưng rất nhiều Ngoại Dược, nội dung thì giống nhau, chỉ là cách gọi khác nhau thôi."
"Siêu Phẩm cũng nhất định phải uống thuốc sao?" Trương Vinh Phương nhíu mày.
"Đúng thế. Đi đến cửu phẩm, tiềm lực của ngươi đã bị đào móc sạch sẽ, không dựa vào ngoại lực, càng mạnh hơn ở đâu ra?" Yến Song nhíu mày nói.
"...." Trương Vinh Phương có thể hiểu được, nhưng Siêu Phẩm như thế này, hoàn toàn khác với vốn dĩ mà hắn tưởng tượng.
"Ngoài ra, con đường Siêu Phẩm, môn phái khác nhau cũng đều có khác nhau. Như Siêu Phẩm Kim Sí Lầu ngươi, thực ra chính là con đường Kim Sí đại bàng, từ cửu phẩm sau đó bắt đầu uống thuốc, cần Ngoại Dược cực kỳ quý giá, chỉ có thể dựa vào Linh đình thu thập cung cấp. Cho nên Kim Sí Lầu vĩnh viễn không thể nào thoát ly khỏi Linh đình. Chỉ có thể vĩnh viễn làm chó cho Linh đình."
Trong đôi mắt đẹp của Yến Song lấp lóe ánh mắt.
"Thế thì, mấy người thì sao?" Trương Vinh Phương hỏi lại: "Mấy người lại thuộc về thế lực gì?"
Đối phương nói Kim Sí Lầu không kiêng dè như thế, rõ ràng là khác với thế lực mình sở thuộc.
Quả nhiên, Yến Song cứ như chỉ đang đợi những lời này, dịu dàng nói: "Chúng ta? Ngươi có từng nghe nói về Cảm Ứng môn?"
"Cảm Ứng môn Hắc Bảng?" Tất nhiên Trương Vinh Phương đã từng nghe nói qua, các xếp hạng trên Hắc Bảng đều xuất thân từ Cảm Ứng môn.
Khiến người ta không khắc sâu ấn tượng cũng khó.
Thì ngay cả là Thiên Nữ Đồng Chương, phía trước tên cũng treo xuất thân Cảm Ứng môn.
"Cảm Ứng môn chúng ta, thật ra là một giáo phái vô cùng to lớn. Thế lực trong đó hỗn tạp, các mạch lý niệm khác nhau, từ đó phân chia ra con đường Siêu Phẩm, con đường phát triển hoàn toàn khác nhau."
Yến Song cười nói.
"Cảm ứng cảm ứng, tự nhiên theo đuổi thiên nhân cảm ứng. Mà nhân sinh có ngũ giác, các mạch lý niệm của chúng ta dùng giác quan khác nhau đạt tới thiên nhân cảm ứng, từ đó phân chia ra khác biệt."
"Ngũ giác? Vậy sở thuộc của mấy người là cảm giác gì?" Trương Vinh Phương có hiểu rõ đại khái. Hơi tò mò hỏi.
"Thứ chúng ta truy đuổi cũng không phải là giác quan đơn nhất, mà là cảm giác dung hợp." Yến Song mỉm cười.
"Cảm giác của con người khi bị kích thích, cũng là loại hình dung hợp phức tạp. Giống như đồ ăn ngon, chính là xúc giác, khứu giác, thêm một chút vị giác tổ hợp mà thành. Nếu là vẻ ngoài đẹp mắt, còn có thị giác chồng lên. Cho nên muốn đạt tới cảm giác cực hạn, bước vào cảm ứng thiên nhân, tìm kiếm tự nhiên cực hạn, cần rất nhiều rất nhiều yếu tố...."
"Ngươi vẫn chưa trả lời, mấy người là cảm giác gì?" Ngược lại lúc này Trương Vinh Phương bị dẫn lên hứng thú.
"Sắc."
"Gì?"
Trương Vinh Phương không nghe rõ.
"Con người trời sinh đã có tiềm năng có thể bước vào cực hạn, mà trong tất cả cảm giác, tự nhiên lúc âm dương hòa hợp có thể sinh ra nguyên quang sinh mệnh, Cực Lạc tâm hồn."
Yến Song ăn mặc một thân đạo y, màu xanh trong mắt lại hơi hơi lộ ra ánh nước nhẹ nhàng, làm cho tâm thần người phơi phới.
"Hẳn là công tử cũng đã hiểu, sắc chính là bản tính trời cho con người, Cực Lạc chính là thiên đạo tự nhiên, ngọn nguồn vạn pháp, càng chính là cơ bản kéo dài sinh linh chúng ta hơn.”