TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 453: Tìm kiếm (2)

"Biết rồi tỷ phu." Trương Vinh Phương trả lời.

Hắn nhìn ra chân thành trong mắt Tốc Đạt Hợp Kỳ.

Đúng như tỷ tỷ nói, người này đúng là một người vô cùng chân thành.

Hắn ta tốt với người nhà, tính tình ôn nhu, phẩm cách chính trực, mặc dù không phải vô cùng thông minh, tướng mạo cũng rất xấu.

Nhưng thế đạo này, chẳng lẽ người bề ngoài đẹp mắt, trái tim như rắn rết còn ít?

Trừ thỉnh thoảng sẽ phát tác một lần ốm ra, quả nhiên Tốc Đạt Hợp Kỳ là lương phối của tỷ tỷ.

"Ngoài ra, nghe nói ngươi đang lui tới với Kim Tụ con gái Kim gia?" Đột nhiên Tốc Đạt Hợp Kỳ hỏi.

"Đúng vậy." Trương Vinh Phương dùng Kim Tụ mà làm bia đỡ đạn, tự nhiên gật đầu xác nhận.

Không có Kim Tụ cản trở, chỉ sợ bây giờ hắn đã là ba ngày kết thân một lần, vô cùng phiền phức.

"Kim gia cũng là gia tộc tiểu thương, thực ra Kim Tụ và ngươi cũng coi như là trèo cao." Sắc mặt Tốc Đạt Hợp Kỳ bình tĩnh.

"Nếu ngươi thích, chơi đùa là được, loại người thực dụng thế này, đa số không được có tình cảm chân thực, không được xem là thật."

"Ờm...." Nhất thời Trương Vinh Phương không biết nên trả lời như thế nào.

"Phải nhớ, không nên bị người ngoài mê hoặc, nếu ngươi thật sự thích Kim Tụ, có thể mang nàng rời khỏi Kim gia, nuôi dưỡng ở bên ngoai, chán thì bán đi nhạc quán là được. Như vậy sau khi được một lần đồ cưới, bán người còn có thể kiếm lại một lần." Sắc mặt Tốc Đạt Hợp Kỳ như thường nói.

"...."

Trương Vinh Phương không phản bác được.

Được rồi, hắn thu hồi lời nói mới rồi, thực ra tỷ phu không chính trực một chút nào....

Quả nhiên là tại thương nhân nói buôn bán....

Nhìn thấy sắc mặt em vợ sợ run, Tốc Đạt Hợp Kỳ cho là hắn lo lắng cho Kim gia.

"Không sao, sản nghiệp danh nghĩa của ta không ít, hơn nửa sinh ý Kim gia đều phải dựa vào chúng ta. Đừng nói chơi một người của bọn họ, có đánh chết ruột thịt đại phòng của bọn họ, bọn họ cũng phải chịu đựng."

Hắn ta cười nói.

"Nếu ngươi còn lo lắng, nếu không bây giờ ta phái người đi qua, phế bỏ một nửa sản nghiệp bọn họ cũng chẳng qua là một lời nói..."

"Không… Không cần đâu tỷ phu." Trương Vinh Phương vội vàng nói. "Không đến mức. Thực ra Kim Tụ cũng rất tốt."

"Ngươi mà, quá thiện lương." Tốc Đạt Hợp Kỳ chỉ chỉ hắn. "Ngươi phải nhớ, trên đời này chỉ có bốn người chúng ta là người một nhà. Người khác… Khà khà, đừng tin bất cứ chuyện gì!"

Hắn ta nói bốn, Trương Vinh Phương cũng đã hiểu là bốn người nào.

Trừ ba người bọn họ, còn có một người hẳn là Lư Mỹ Sa.

Nghe tỷ phu dừng lời thuyết giáo. Trương Vinh Phương không tự chủ được mà thở dài trong lòng.

Thế đạo này, người thiện lương như chính mình thật quá ít....

*

*

*

Kim Tụ đi xuống xe ngựa, ngẩng đầu nhìn sắc trời.

Ông trời âm trầm như chì, như tán không tán.

Nàng giơ tay gõ gõ cửa chính trạch viện Trương Vinh Phương.

Cốc cốc.

"Mời vào."

Bên trong truyền ra âm thanh.

Kim Tụ thoáng dùng sức, đẩy cửa sân ra.

Trong viện, Trương Vinh Phương đang mặc một thân đạo y đạm lam, bên ngoài khoác cái móc áo trống trơn.

Móc áo là một loại phục sức giống như áo choàng của nữ tử, bình thường dùng để trang trí hoặc là tô điểm áo bào vô cùng đơn điệu.

Từ góc độ này nhìn lại, Kim Tụ cảm giác dáng người người này thật khôi ngô cao lớn.

Hồi tưởng lại vẻ mặt không thích của Lư Mỹ Sa, còn có những lời châm chọc khiêu khích kia.

Trong nội tâm nàng ổn định lại, bất kể nhìn từ góc độ nào, lựa chọn của nàng cũng không sai.

Đại tiểu thư như Lư Mỹ Sa hiểu cái gì?

Hối hận?

Bây giờ tình cảnh nàng như vậy, lại không quyết đoán hơn nữa, không có tiền dùng mới hối hận hơn.

"Hôm nay chúng ta đi dạo ở đâu?" Nàng tới gần, cầm trong tay một cành dương liễu lúc ẩn lúc hiện.

Dáng vẻ ngây thơ đáng yêu, không có tâm cơ gì.

Thực chất, những ngày qua ở chung khiến nàng càng có chút nóng nảy.

Vì mặc dù Trương Vinh Phương đồng ý ra ngoài du ngoạn cùng nàng giết thời gian.

Nhưng hình như không có cảm giác gì đối với nàng.

Một người nam tử, nếu không có một chút thẹn thùng, không có ngượng ngùng, càng không có bất kỳ động tác và ngôn ngữ vượt khuôn đối với một cô nương xinh đẹp trong thời gian dài như vậy.

Quân tử quá mức như thế...

Vậy đại khái là không có hứng thú với nàng....

Cho nên hôm nay Kim Tụ đặc biệt thay đổi ăn mặc trang điểm một phen.

Tóc đen đến lưng, hai bím tóc thật nhỏ xen lẫn giữa tóc dài, phối hợp với tóc mai hai bên rủ xuống, còn có tóc mái trên trán.

Lại thêm miệng nhỏ hồng nhạt trên mặt trái xoan, mắt hạnh vụt sáng lớn.

Trong một loại ngây thơ đáng yêu xen lẫn một tia thành thục non nớt.