Một nháy mắt, đột nhiên hắn đưa tay ra, tay phải mạnh mẽ đập vào trán Hoàng Dịch Tất.
Bộp!
Đầu Hoàng Dịch Tất ngửa lên, miệng mũi chảy máu tươi.
Hai mắt hắn trợn to, đồng tử đầy tơ máu nhìn chằm chằm mặt nạ của Trương Vinh Phương, cố gắng muốn xem rốt cuộc dưới mặt nạ là khuôn mặt thế nào.
"Dùng khỏe ứng mệt, lấy bình tĩnh với giận dữ mất khống chế. Lần này, cho dù thực lực ngươi thắng ta một bậc nhưng cũng hẳn phải chết."
Trương Vinh Phương thở dài nói.
"Huống chi, võ công của ngươi còn bị ta khắc chế một cách tự nhiên."
Lúc này tất cả người Hoàng gia chung quanh, phần lớn đã bị chém ngã, còn lại một phần nhỏ đầu hàng bị tước vũ khí trói lại.
Đoạn Cốc mang theo một nhóm tử sĩ hảo thủ tới gần, bán quỳ với hắn.
"Đại nhân, tiếp theo nên hành động thế nào, kính xin chỉ thị?"
"Thanh Giác đâu?" Trương Vinh Phương thuận miệng hỏi.
"Người của chúng ta tìm thấy hắn ở gần Thư Gia bảo, đã hôn mê bất tỉnh, nhìn dáng vẻ là không chống đỡ được bao lâu." Đoạn Cốc trả lời.
Trương Vinh Phương hiểu rõ.
Phần bụng của Thanh Giác mất đi một miếng thịt lớn, nội tạng không có gì che chắn, hoàn toàn bại lộ trong không khí. Còn cộng thêm trúng độc, đổ máu quá nhiều.
Cộng những chuyện này lại, dùng trình độ khoa học kỹ thuật chữa bệnh của thời đại này, hắn tuyệt đối không thể sống sót.
"Đi thôi, một trạm sau cùng." Trong lòng Trương Vinh Phương thỏa mãn.
Khổ luyện võ công, thực lực tồn đọng lâu như vậy, cuối cùng bây giờ đã đạt được mở ra hoàn toàn.
Một đường đánh tới, đại khái hắn đã hiểu cấp độ của chính mình.
Sau khi nắm giữ gấp đôi Trọng Sơn, hắn đã từ cấp độ yếu kém trong cửu phẩm, xông thẳng lên phương diện cứng rắn.
Ngay vừa nãy, nếu không dùng gấp đôi Trọng Sơn, không chọc giận Hoàng Dịch Tất liều mạng với hắn, chí ít hắn còn phải dựa vào khắc chế võ học mới có thể chậm rãi mài chết đối phương rất lâu.
Còn có trước đó, nếu không có Lân Quang bảo giáp đặt vững một chút ưu thế yếu ớt, hắn cũng không thể tiêu diệt Thanh Giác giống như vết dầu loang.
Cho nên bây giờ hắn vẫn không được khinh thường.
Nếu hắn phải đối mặt với Xà Vương trạng thái toàn thịnh, hắn vẫn không phải đối thủ như cũ.
Trừ phi lại dùng bội số Trọng Sơn nhiều lần lần nữa.
*
*
*
Hoàng gia.
Oang!
Đại môn bị phá tan ầm vang, ánh lửa dấy lên bốn phía.
Mất một cửu phẩm một bát phẩm, còn lại một lão cửu phẩm Hoàng Chân Ý, bây giờ tuổi này nhiều lắm là có thể phát huy ra thực lực bát phẩm.
Cái này vẫn còn là kết quả bảo dưỡng vô cùng tốt.
Ngoài ra bát phẩm thất phẩm, khi đối mặt Đoạn Cốc Đồng Tâm các loại cao thủ cao phẩm trùng sát, thì chỉ ngăn cản khó khăn.
Tử sĩ Kim Sí Lầu và gia đinh Hoàng gia điên cuồng chém giết nhau.
Trong đó cũng có một số người âm thầm thoát khỏi.
Trương Vinh Phương không để ý đến những kẻ chạy trốn, mà là đứng ở giữa sân Hoàng gia, lẳng lặng chờ đợi kết quả cuối cùng.
Ngay tại giây phút đầu tiên hắn tới đây, đã tự tay vồ nát đầu Hoàng Tuệ Nhàn bát phẩm còn lại, còn tiện thể liên tục giết hai cao thủ cao phẩm.
Ở đối diện hắn, sắc mặt Hoàng Chân Ý cực kỳ khó coi, trong tay xách trường đao xám đen, giống như là đang muốn nhìn chằm chằm Trương Vinh Phương.
Cái gọi là vương đối với vương, tướng đối với tướng, đáng tiếc, lão cho là chính mình kéo đối phương lại, thực ra chỉ là Trương Vinh Phương không muốn ra tay.
Thế lửa trong đại viện Hoàng gia càng lúc càng lớn.
Mỗi phút mỗi giây đều có người Kim Sí Lầu và Hoàng gia dồn dập thương vong.
Trương Vinh Phương không để ý chút nào.
Hoặc là nói, mục đích hắn muốn chính là thế này.
Một trận chiến tiêu diệt Hoàng gia này chính là do hắn cố ý cho.
Tử sĩ và các thành viên chính lầu Kim Sí Lầu cần một cơ hội biểu hiện lập công.
Nếu cả cứ điểm phủ Vu Sơn không thể khiến hắn thoả mãn, vậy phần lớn người đều sẽ bị thanh tẩy.
Đường đường là Kim Sí Lầu, chính là tổ chức tình báo chính thống của Đông tông, thế mà lại thông đồng làm bậy với Hải Long Tây tông, lừa bán nhà lành, buôn bán nhân khẩu!
Còn làm hại rất nhiều gia đình lương thiện cửa nát nhà tan!
Hắn không giết sạch toàn bộ từ trên xuống dưới đã là trong lòng còn có thiện niệm.
"Kim Sí Lầu mấy người, nhất định phải đuổi tận giết tuyệt sao?"
Hoàng Chân Ý trì hoãn lâu như vậy, vẫn không đợi được Hải Long và nhi tử chạy về trợ giúp, trong lòng đã mơ hồ có dự cảm chẳng lành.
Lão nhìn chằm chằm vào mặt nạ ngân tuyến nền đen đối diện, cất tiếng đau buồn nói.
"Không có ác, thiện từ đâu mà tới. Yên tâm đi, tác dụng của mấy người và Hải Long vừa vặn có thể thành chính danh của Kim Sí Lầu ta."
Trương Vinh Phương bình tĩnh nói.
Hắn không có hứng thú đối với lão bất tử Hoàng Chân Ý, cửu phẩm này tuổi già sức yếu, hắn ra tay sẽ không quá mười chiêu đã có thể đánh lão chết tươi.