Sắc mặt u Dương Kiến Vinh lãnh khốc, không thèm để ý về cái chết của thuộc hạ, ngược lại là nhìn chằm chằm Hoàng Ngọc Chân, cố gắng quan sát thương thế của hắn ta.
Hai người một người đuổi một người trốn.
u Dương Kiến Vinh không hề có ý muốn giao thủ với Hoàng Ngọc Chân.
Nhìn từ thân thể vừa nãy của đối phương, Hoàng Ngọc Chân bị thương không nhẹ, chỉ cần hắn phái người không ngừng quấy rầy hắn ta dưỡng thương, là có thể dễ dàng đạt được thắng lợi cuối cùng nhất.
Thế nên, lúc này hắn hoàn toàn không cần phải liều mạng với đối phương.
Đối với người có xuất thân Tuần Tra ty như hắn, bảo toàn được bản thân ở trình độ lớn nhất, đồng thời chú ý hoàn thành nhiệm vụ mới là đạo lâu dài.
Về phần cái chết của mấy bộ khoái đó, muốn đạt được mục đích thì làm gì có việc không phải trả giá lớn chứ?
Không bao lâu sau, u Dương Kiến Vinh rời khỏi khe cốc, sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm phương hướng của Bách Ngân cốc.
Trên cánh tay hắn có thêm một vết đao, hơi thở cũng thoáng dồn dập hơn chút.
"Ta cũng không tin!"
Sau khi nói câu này, hắn xoay người rời đi.
Trong thành Đàm Dương có người, cho dù phải lấy mạng người để lấp, hắn cũng không tin không lấp nổi một mình Hoàng Ngọc Chân!
Về phần cấp trên của bản địa có kháng lệnh hay không, hắn hoàn toàn không lo lắng.
Trước khi xuất phát hắn đã lập nhiều quân lệnh trạng, nếu như không thể cầm lại Trục Nguyệt đao, hắn sẽ mang đầu trở về!
Nhưng nếu như lấy được, tiền đồ ngày sau như gấm, một bước lên trời!
Chuyện này liên quan đến thân gia tính mệnh tiền đồ cực tốt của hắn.
Ai dám kháng mệnh, thì chính là khám nhà diệt tộc, trực tiếp bắt giữ!
*
"Truyền lệnh, u Dương đặc sứ hạ lệnh, đội Một Hình Ngục bộ ở lại thủ vệ, các đội còn lại phân ra nhân thủ, do đội trưởng dẫn dắt đi truy bắt Hoàng Ngọc Chân."
Ngay khi đám người Trương Vinh Phương tập hợp lẳng lặng chờ đợi, rất nhanh ngoài cửa lớn có một quan sai chạy vào lớn tiếng nói.
Trên quảng trường trước cửa Hình Ngục bộ, nhiều đội nhân mã đều xếp thành hàng, chuẩn bị ra cửa xuất phát.
Trương Vinh Phương dẫn đội đứng dưới một cây đại thụ, ở trong bóng cây đánh giá cảnh trước mắt.
Toàn bộ Hình Ngục bộ ít nhất tụ tập hơn một trăm người.
Lia mắt nhìn lại, trước mắt tất cả đều là vũ khí quan đao trắng sáng lóa mắt.
Chỉ là tróc nã hai tên phản tặc thôi, thế mà lại cần nhiều người ra tay như vậy?
Tên Hoàng Ngọc Chân có lợi hại như vậy à?
Trong lòng Trương Vinh Phương là không tin.
Sau khi xác nhận điều lệnh, lúc này nhiều đội nhân mã bắt đầu xếp hàng lục tục đi ra ngoài cửa.
"Chờ đã." Đội nhân mã đầu tiên vừa mới ra cửa, thì có một người mặc giáp quan vội vã chạy tới.
"Phụng lệnh hình ngục trưởng, tạm hoãn điều động Hình Ngục bộ! Gần đây có khá nhiều trọng phạm, lệnh điều động sẽ do quan sai châu nha tham gia."
Hai mắt Trương Vinh Phương nheo lại, cảm thấy có một tia không đúng.
Mặt trên rõ ràng có sự bất đồng.
Trước đó Từ Khải nói u Dương đặc sứ lấy được quyền lực điều binh.
Nhưng bây giờ, hình ngục trưởng Lý đại nhân lại đột nhiên nhúng tay lên tiếng, ngăn cản đội ngũ Hình Ngục hành động.
Thời gian này, tên quan truyền lệnh của đặc sứ đã trực tiếp tranh chấp với quan truyền lệnh của Lý Nhiễm Hình Ngục bộ.
Hai bên đứng xa giằng co với nhau, nhẹ giọng nói gì đó.
Không bao lâu, cuối cùng vẫn là quan truyền lệnh đặc sứ lùi bước, đưa mắt nhìn bốn phía, hừ lạnh rời đi.
"Xem ra chúng ta tạm thời không cần động." Một đội trưởng bên cạnh Trương Vinh Phương thở phào nhẹ nhõm.
"Việc này có chút kỳ lạ, chúng ta yên lặng theo dõi diễn biến." Trương Vinh Phương nói khẽ.
"Hi vọng là không có việc gì. Haizz, khi cao thủ Hắc bảng đến Đàm Dương trước đó, không hề khiến cho bầu không khí khẩn trương như vậy." Một đội trưởng khác nhịn không được oán giận.
Trương Vinh Phương hơi nhíu mày, ngẩng đầu nhìn mặt trời ảm đạm. Hồi tưởng lại tình cảnh Hoàng Ngọc Chân không hiểu sao thoát đi trước đó.
Bên trong thành Đàm Dương này, cùng với người gọi là đặc sứ kia, có vẻ bất đồng rất lớn nhỉ...
Trực giác nói cho hắn biết, tên Hoàng Ngọc Chân kia tuyệt đối cực kỳ không đơn giản.
"Vẫn chưa kịp đi nhận việc bên Kim Sí Lầu nữa, bên kia toàn do Hứa Miếu Đồng quản lý.
Xem ra cần phải chờ tới lúc rãnh rỗi, đi tìm hiểu tình báo tương quan mới được."
Năng lực tình báo của Kim Sí Lầu rất mạnh, nhưng, trừ phi hắn nhận nhiệm vụ tương ứng, bằng không không phải thành viên nhận nhiệm vụ thì không cho phép tùy tiện lật xem tư liệu của những nhiệm vụ khác.
Trương Vinh Phương là người quản lý, trên thực tế cũng không có quyền tùy ý lật xem tài liệu.
Cái người quản lý, chủ yếu là mọi người hoàn thành nhiệm vụ cố định, cùng với thẩm tra đối chiếu ban phát khen thưởng.
Ngoại trừ nhiệm vụ cố định mặt trên Kim Sí Lầu phát ra, còn lại mọi người tự do hoạt động tùy ý. Độ tự do tương đối cao.