TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 215: Thanh Tố

Nhưng tốc độ phản ứng của nàng sao có thể là đối thủ của Trương Vinh Phương được.

Hai người một người là người bình thường, một người là quân nhân Thất Phẩm, chênh lệch quá lớn.

Trương Vinh Phương vung tay ra, cứng rắn đặt trên cẳng tay của nàng.

Răng rắc.

Cánh tay của Tiểu Hoan bị bóp gãy, sau đó lại bị kéo ngược lại một cái.

Lại là một tiếng xương gãy vang lên.

Toàn bộ cánh tay phải của nàng triệt để trật khớp cộng thêm gãy xương.

Bột màu trắng bởi vì vậy mà vãi đầy đất, không có hiệu quả chút nào.

"Ngươi giết lão công của ta, ta liều mạng với ngươi!!" Tiểu Hoan hét lên một tiếng, tay kia nắm cái khoan sắt đâm về phía bụng của Trương Vinh Phương.

Cái khoan sắt mới vừa được giơ lên, thì nghe thấy một tiếng rắc.

Đầu của nàng sống sờ sờ bị vặn một trăm tám mươi độ, cả người nhất thời bất động.

Bịch, Tiểu Hoan ngã xuống bên thi thể lão công của nàng, thân thể co giật, dần dần mất đi khí tức.

Trương Vinh Phương hít sâu một hơi.

Hai tên lừa đảo này làm hại hắn lãng phí thời gian hai ngày một cách vô ích, cuối cùng còn dám có lòng xấu xa, quả nhiên đều là kẻ ác, chết chưa hết tội.

Hắn không xem thi thể nữa, bây giờ mấu chốt là bước tiếp theo phải làm như thế nào!

Từ Đàm Dương đến Hoa Tân cần lộ trình ba ngày.

Nếu như đi quan đạo, hắn có thể vừa đi vừa hỏi đường qua đó.

Nhưng hôm nay quan đạo bị đóng cửa, chỉ có thể đi đường nhỏ. Đường nhỏ lại không người nhận biết...

Hắn vẫn luôn ngắm nhìn xung quanh, vừa nãy vẫn còn có hai người nhưng lúc này đã hoảng hốt bỏ chạy bừa về hướng đến đây.

Trương Vinh Phương cũng không để ý.

Dù sao lần này hắn ra cửa, trên mặt đã xử lý xong xuôi.

Nếu có đồng liêu trở lại nhìn tướng mạo của hắn lúc này, phỏng chừng hoàn toàn không nhận ra được bộ dạng của hắn.

Trương Vinh Phương của lúc này có lông mày thô hơn không ít, cộng thêm hai cái quầng thâm mắt, gương mặt hơi biến thành màu đen, trên cằm còn có một cái bớt đỏ nhỏ.

Lại nhìn hai chân thô hơn không ít lộ ra bên ngoài. Vóc người bình thường hay bị dùng áo choàng che lại, hôm nay rốt cuộc làm ra hiệu quả ngụy trang tốt đẹp.

Thật ra hắn hoàn toàn không biết hoá trang, nhưng cầm đồ vật bôi loạn lên trên mặt mình thì hắn vẫn biết.

Dù sao hắn không làm vậy để biến đẹp hơn.

Cấp tốc vơ vét bọc đồ túi tiền của hai bộ thi thể, Trương Vinh Phương đứng dậy nhìn xung quanh.

Hiện tại biện pháp duy nhất chính là quay về Đàm Dương, nhưng...

"Bây giờ ngươi trở về, chắc chắn sẽ không còn kịp nữa." Bỗng một âm truyền tới từ trong rừng bên cạnh.

Trong lòng Trương Vinh Phương rùng mình, lập tức ngẩng đầu nhìn lại.

Nhìn theo phương hướng âm thanh truyền tới, hắn rất nhanh thấy được, một nữ tử giáp da màu xanh đang ung dung chậm rãi đến gần.

Trên mặt nữ tử mang mặt nạ màu đen, chỉ lộ ra bộ phận hai mắt hẹp dài.

Từ xa nhìn lại, chỗ trán cái mặt nạ ấy còn có một vết dựng thẳng màu trắng, tựa như là con mắt thứ ba.

"Có cần xin giúp đỡ không?" Nàng giơ ngón tay lên, chỉ võ phù đeo bên hông Trương Vinh Phương: "Chỉ cần tốn cái kia là được."

"Võ phù?" Trương Vinh Phương nhất thời hiểu được thân phận của đối phương ngay.

Người của Kim Sí Lầu!?

"Các ngươi đắn đo tinh chuẩn thật đấy." Sắc mặt của Trương Vinh Phương cấp tốc bình tĩnh trở lại.

Hắn biết lửa giận không có ý nghĩa gì chỉ sẽ ảnh hưởng đến quyết định của mình vào thời điểm mấu chốt.

"Nói xác thực thì, bắt đầu từ một khắc khi ngươi có được võ phù trở đi, bọn ta đã có người nhìn chằm chằm vào ngươi bất cứ lúc nào rồi." Nữ tử giáp xanh bình tĩnh nói.

"Xưng hô như thế nào?" Trương Vinh Phương trầm giọng hỏi.

"Thanh Tố." Nữ tử trả lời.

Tên này rõ ràng chỉ là một danh hiệu.

Nàng quan sát tỉ mỉ Trương Vinh Phương, nói thật, lúc này đây tới gặp thành viên mới có khả năng gia nhập này, trong nội tâm nàng vô cùng mâu thuẫn.

Trong Kim Sí Lầu, nàng vốn lập tức sắp nhậm chức khu Đàm Dương này, thuộc về vị trí Ưng cấp thứ ba.

Toàn bộ Đàm Dương, chỉ cho phép có hai danh ngạch cấp Ưng chính phụ.

Danh ngạch này vốn nên là của nàng.

Nhưng dựa theo mệnh lệnh của phía trên, chỉ cần Trương Vinh Phương gia nhập Kim Sí Lầu, cái danh ngạch cấp Ưng này sẽ trực tiếp đưa cho hắn.

Chỉ là vì Trương Vinh Phương là thiên tài à?

Trong lòng Thanh Tố không cam lòng, nhìn từ tư liệu đơn giản, Trương Vinh Phương là thiên tài, nhưng lẽ nào nàng không phải là thiên tài??

Hôm nay nàng hai mươi tuổi đã là võ đạo Tứ Phẩm. Trương Vinh Phương đó hiện giờ mười tám tuổi Tam Phẩm, tư chất so với nàng cũng chỉ tốt hơn một chút mà thôi.

Chớ nói chi nàng còn vì tổ chức lập nên nhiều công lao như vậy nữa, làm nhiều nhiệm vụ như vậy!

Dựa vào cái gì?

Dựa vào cái gì Trương Vinh Phương vừa tới, thì lại tặng danh ngạch vị trí vốn nên là của nàng cho một người mới chưa lập được công gì cơ chứ!?