TRUYỆN FULL

[Dịch] Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta

Chương 203: Một trận máu tanh

Quan phủ đăng thông báo cho biết nhiều cứ điểm của Hải Long đã bị phá hủy hoàn toàn, hơn năm mươi người bị bắt và hàng trăm người giết chết tại chỗ.

Sau khi phần còn lại bị kết án, sẽ bị hành quyết vào buổi trưa tại chợ bán đồ ăn.

Liên tiếp vài ngày, ngày nào cũng có người bị treo cổ hoặc chặt đầu ở chợ bán đồ ăn.

Máu bắn tung tóe từ trên hình đài xuống nền đất xung quanh, dân chúng vây xem tấp nập.

Mỗi khi một người bị chặt đầu, không ít người lao lên, bôi máu lên những chiếc bánh hấp hoặc những dải vải trên tay.

Rất nhiều người nghèo tin rằng máu chảy ra từ những vụ hành quyết như vậy có thể chữa được bệnh và xua đuổi tà ma.

Hơn nữa, tội phạm càng hung dữ, máu tươi càng hiệu nghiệm.

Trương Vinh Phương dẫn đầu đội giúp duy trì trật tự hai lần, nhìn đám đông ngu muội lao lên, lau sạch sẽ những đường vân lốm đốm trên bệ đá bẩn đến mức khó có thể nhìn thấy màu sắc thật của nó.

Máu mới vừa chảy xuống đã bị lau thành màu đỏ nhạt, chẳng mấy chốc lại chuyển từ màu đỏ nhạt thành những vết máu khó nhận ra.

Sau khi giết người Hải Long xong.

Có một nhóm thợ thủ công khởi nghĩa.

Hầu hết những người thợ thủ công này đều là người da trắng, là thợ thủ công của Hải Lăng quốc vừa mới bị Linh đình chinh phạt cách đây không lâu.

Bề ngoài bọn họ đầu hàng, nhưng trong nội tâm vẫn giấu kín tâm tư, nay bị bại lộ, tất cả đều bị bắt.

Hàng loạt người bị chặt đầu.

Mạng sống của con người giống như những súc vật rẻ tiền, ánh mắt của dân chúng bên cạnh hầu hết là điên cuồng, mới mẻ và tê liệt.

Những người giàu có, quyền quý trên khán đài phía xa xa dường như đang xem kinh kịch, tay cầm quạt xếp khẽ phe phẩy, chỉ chỉ trỏ trỏ, nói cười rôm rả.

Liên tiếp năm ngày.

Đàm Dương đã chặt đầu hai trăm người, treo cổ hơn tám mươi người.

Đây mới chỉ là trọng phạm thủ phạm chính. Theo như Trương Vinh Phương biết, những người khởi nghĩa của Hải Lăng quốc, người nhà và hàng xóm liên quan xung quanh đều bị tàn sát.

Số người chết chưa được công bố, ít nhất là hàng nghìn người.

Nhiều người trong số họ chỉ là những dân chúng bình thường tay không tấc sắt.

Cuối cùng, những người Hải Lăng bị buộc phải di chuyển đến Đàm Dương gần như hoàn toàn bị diệt tộc.

Đây chính là Đại Linh.

Vô số dân tộc an cư lạc nghiệp ở đây, bởi vì tất cả những người không muốn an cư lạc nghiệp đều đã bị giết sạch rồi.

Vài ngày nữa trôi qua.

Cảnh gia đưa đến hai tiểu nha đầu. Một nha đầu tên là Cảnh Nịnh và nha đầu còn lại tên Cảnh Nặc.

Trương Vinh Phương qua loa kiểm tra gân cốt một chút, tùy ý kiếm cớ đẩy người trở về.

Hắn có quá nhiều bí mật, bây giờ không có đủ thời gian, không thể để người khác lại quá gần hắn được.

Đó là lý do tại sao cho đến tận bây giờ hắn thậm chí không mua một tạp dịch Khu Khẩu.

Chẳng mấy chốc đã đến ngày 19 tháng 9.

Róc rách~

Chiếc bình rượu màu trắng vẽ hình tôm nhỏ và hoa sen hơi nghiêng, một đôi tay trắng nõn tinh tế của một nữ tử đang cầm lên, rót rượu màu đỏ nhạt trong suốt ra.

Trong Đàm Dương Thanh Viên.

Một viên hội hoàn toàn mới đang âm thầm diễn ra.

Không chỉ có một loại Đàm Dương viên hội, mà có nhiều loại.

Có những viên hội tập trung vào thưởng tích thi từ ca khúc, có những viên hội chỉ đơn thuần tập trung vào ca hát khiêu vũ, những viên hội tập trung vào vật lộn đánh nhau.

Nhưng nhiều hơn nữa, chủ yếu vẫn là kết bạn nam nữ.

Có nhiều dân tộc và tôn giáo khác nhau ở Đại Linh, vì Linh đình tôn trọng tất cả các nhóm dân tộc và tôn giáo nên có rất nhiều hoạt động được tiến hành.

Nhiều trong số chúng được tổ chức dưới danh nghĩa là viên hội.

Lần này, Thanh Viên viên hội do Đức Phổ đại sư của Đại Dương tự tổ chức.

Trong Thanh Viên xanh um tươi tốt, một dòng suối nhỏ uốn khúc xuyên qua thảm cỏ hòa vào động sâu của hòn non bộ.

Những đóa hoa mùa thu nở rộ trồng thành từng chùm được tạo hình thành nhiều hình thù các con vật khác nhau.

Bóng cây đại thụ to lớn bao trùm cả một khoảng rộng, che đi ánh nắng mặt trời chói chang.

Thỉnh thoảng một cơn gió thoảng qua.

Cuốn theo những chiếc lá vàng rơi rải rác, mang theo tâm ý buồn thương xuân thu nhạc gia rất lưu hành bây giờ.

Những công tử tiểu thư trẻ tuổi tham dự từng nhóm tốp năm tốp ba.

Hoặc đi dạo và trò chuyện, hoặc ngồi trên mặt đất, hoặc nhàn nhã pha trà trong lương đình.

Ngoài ra còn có người đem theo nhạc cụ tự mình nhẹ nhàng diễn tấu.

Thanh Viên không lớn, tổng thể hình bầu dục, đường kính không hơn một trăm mét.

Lúc này, trên thượng nguồn dòng suối, hai thanh niên đang ngồi trên băng ghế đá đơn sơ, bên cạnh có nha hoàn tay trắng rót rượu, đưa bánh ngọt lên.

Trong số hai người này, một người có khuôn mặt điềm tĩnh, khí chất tùy ý phô trương. Cả người mặc một chiếc áo bào màu xanh, đeo thắt lưng bằng ngọc bích, trên búi tóc cắm một thẻ tròn bằng ngọc lục bảo tinh xảo. Đó là Lý Hoắc Vân của Lý gia.